Review ý nghĩa phim Home Before Dark (series): học từ trẻ nhỏ

Home Before Dark (Về Nhà Trước Trời Tối – 2020) là series phim mang tính giáo dục cao dành cho gia đình, dù vậy, phim hay và lôi cuốn người xem trong các tình tiết điều tra của Hilde là một cô bé phóng viên 9 tuổi. Tôi rất ít viết về những series phim vì phần lớn đều khai thác các đề tài tăm tối như giết chóc, kinh dị, chính trị, tiền bẩn, ma túy, giả tưởng – hành động “rẻ tiền”. Tôi cũng không thích các phim về trẻ nhỏ tập làm thám tử, vì nguy hiểm và không thực tế. Tuy nhiên phim này thì tràn đầy ánh sáng và sự thật, nội dung cũng lấy cảm hứng từ một sự việc có thật trong quá khứ. IMDb 7.4

Phim kể về cô bé Hilde theo gia đình trở về sống ở một thị trấn nhỏ, là nơi mà người cha trải qua cuộc sống thơ ấu đến thiếu thời. Trước đó khi ở New York, vì kinh tế khá khó khăn nên người cha làm nghề phóng viên thường dắt cô bé theo và dạy về những thủ pháp căn bản trong điều tra. Mẹ của Hilde là một luật sư đã nghỉ làm để ở nhà chăm sóc 3 đứa con gái. Hilde thông minh, lanh lợi và dạn dĩ, ngay khi đặt chân vào thị trấn, cô bé đã phát hiện được một số điều khác thường, ví dụ như một người đàn ông đang đào đất trong sân, một phụ nữ bày bán rất nhiều đồ gia dụng cũ nhưng không ai hỏi mua. Với cặp mắt “nhà nghề”, cô bé nghĩ họ đang có bí mật gì đó cần che giấu hoặc phi tang (cười), nhưng ngay lúc đó Hilde đã bị cha nhắc nhở là đừng nhìn ở đâu cũng nghi ngờ vì điều đó không tốt cho lắm.

Sự tò mò là bản tính của trẻ nhỏ, do đó cô bé dần phát hiện ra những manh mối về một vụ mất tích của một cậu bé sống cách nay hơn 30 năm, vụ án này đã tạo nên chấn động rất lớn trong thị trấn và vẫn còn ảnh hưởng đến hiện tại. Liệu cha của Hilde có liên quan gì không? Hung thủ đang chịu án có phải là hung thủ thật sự? Xem phim sẽ rõ.

Bài học về cách giáo dục con cái

Điều mà tôi khâm phục nhất trong cách giáo dục gia đình của phương tây là những bậc cha mẹ có học thức luôn thể hiện sự tôn trọng đối với con cái họ, không phải vì họ là người lớn mà được quyền đối xữ bất công, những quyết định của họ phải được giải thích một cách hợp lý về nghĩa vụ và trách nhiệm của mỗi thành viên dù lớn hay nhỏ. Chính điều này đã giúp cho đứa trẻ phát triển nhận thức và sống độc lập từ rất sớm. Hilde là một điển hình, cho nên những gì mà cô bé thể hiện về sự thông minh là có thể chấp nhận được, huống hồ cô bé có cha là phóng viên và mẹ là luật sư, lại thường xuyên theo cha tác nghiệp thực tế.

Thông minh lanh lợi vẫn chưa đủ để hình thành nên những tính cách mà Hlde có, còn phải nhờ đến những bài học từ nơi khác, ví dụ như bộ phim hình sự kinh điển mà cô bé xem hơn 35 lần, những câu nói trong phim về ý nghĩa và sự trọng yếu của các điều trong hiến pháp và luật pháp nước Mỹ. Hoặc khi Hilde trò chuyện cùng cha, ví dụ như câu nói “Bố bảo con khi người ta cứ nhắc đi nhắc lại một từ, thường có nghĩa là họ nói dối”, đó là câu trả lời khi cô bé nghe người cha bảo rằng đang “rất ổn”. Hoặc khi người cha nói “chắc bố không muốn con biết thế giới có thể đáng sợ đến thế”, Hilde trả lời “Bố, không biết mới đáng sợ” – câu này có thể cô bé từng nghe người cha nói hoặc một nhân vật nổi tiếng nào đó. Tại sao tôi nêu ra những ví dụ này? Để cho thấy rằng, khi chúng ta nói chuyện với trẻ nhỏ, hãy cố gắng nói thật với chúng, phân tích và giải nghĩa về sự thật. Điều này không những giúp đứa trẻ trưởng thành, mà còn là tấm gương để chúng ta – người lớn soi vào đấy mà không lừa mình dối người.

Có một đứa con quá thông minh để chăm sóc thì không phải là chuyện dễ dàng, vì đứa trẻ có thể gây ra nhiều rắc rối, nhưng như người mẹ đã nói với vị hiệu trưởng, cô ấy sẽ không để bất cứ ai làm cho ước mơ (làm phóng viên) của con gái bị hủy hoại. Đôi khi trong những đứa con có một đứa quá vượt trội, nhưng đừng vì thế mà quên đi những đứa còn lại, đừng biến chúng thành một cái bóng trong gia đình, đây là điều vô cùng quan trọng. Tôi đã thấy quá nhiều những cuộc cãi vả và tranh chấp trong những gia đình chỉ vì sự thiên vị từ cha mẹ, tác động của điều đó rất lớn, sự ganh ghét và căm hận giữa anh em với nhau suốt hàng mấy mươi năm, và đến cuối cùng thì họ có thể lao vào giết nhau không kể máu mủ tình thân.

Thêm một điều nữa mà tôi thích ở phương tây là các bậc cha mẹ luôn ý thức được những trường hợp rủi ro có thể xẩy ra với đứa trẻ, nên họ luôn có những buổi nói chuyện thẳng thắn, hoặc hướng dẫn biện pháp đề phòng. Còn ở trường học thì có các buổi ngoại khóa hoặc các trại hè. Kể cả với các vấn đề nhạy cảm với trẻ ở tuổi mới lớn, họ thể hiện sự thông cảm, nhắc nhở và báo trước nhưng không quá khắc khe, ví dụ như vấn đề rượu bia, cỏ, tình dục, và tỏ ra mềm mỏng khi nói đến sự riêng tư hoặc tình yêu, nhờ thế mà khi đứa trẻ gặp rắc rối thì nó có thể chia sẻ với cha mẹ chứ không tìm cách tự giải quyết. Thật khó để áp dụng những điều này trong văn hóa Á đông của chúng ta, một mặt là do giới hạn nhận thức, mặt khác là do văn hóa khác biệt.

Hãy khôn ngoan và can đảm như một đứa trẻ

Chúng ta học gì từ trẻ nhỏ?

Một cảnh trong phim khiến tôi khá xúc động, khi người cha cảm thấy suy sụp bởi những khó khăn trong thực tế cuộc sống, những khổ đau từ quá khứ hiện về, anh ấy đã nóng giận với Hilde và bảo rằng sao cô bé không an ổn một lúc và sao không sống bình thường như những đứa trẻ khác; bạn biết cô bé đã làm gì không? Hilde chạy tới ôm cha và nói rằng, đó không phải là điều anh ấy thật sự muốn nói mà chỉ vì anh ấy đang nóng giận. Tôi khâm phục cách mà cô bé “dập lửa” đang bốc lên từ cha, tuy nhiên sau khi người cha bình tĩnh lại thì Hilde tỏ ra giận dỗi vì câu nói, vì chuyện gì phải ra chuyện đó, thương cha là một lẽ, nhưng ai có lỗi thì người đó phải biết xin lỗi, và cha của Hilde đã phải xin lỗi con gái.

Hoặc cảnh cô bé đã dũng cảm đứng trên bàn ở nhà ăn và đọc lên những comment xúc phạm của nhiều người, trong đó có cả những người lớn. Tôi tự hỏi liệu chúng ta – được gọi là người lớn thì có được sự can đảm đó không? Hay chúng ta sẽ bỏ qua và cho mọi sự cứ tiếp diễn như vậy? Ngoài kinh nghiệm sống, chúng ta có gì ưu việt hơn những đứa trẻ đây?
Đã từng có chuyện tương tự như vậy diễn ra trong quá khứ, khi cha của Hilde từng là một cậu bé, anh ấy làm chứng cho sự thật nhưng không ai tin, vì những người lớn mang nặng định kiến trong cách nhìn nhận con người, và nó nhiều đến nỗi khiến họ không còn tin vào sự thật. Kể cả người cha của anh ấy cũng không tin vào con trai, nó tạo ra sự thất vọng trong anh ấy, gây nên sự xa cách giữa 2 cha con suốt hàng chục năm trời. Sau đó nhờ vào sự hướng dẫn của Hilde mà anh ấy mới hàn gắn lại được sự gần gũi với người cha.

Chí Blog có kịch bản phim điện ảnh, ai mua không?

Chúng ta thường bảo rằng trẻ nhỏ là tương lai của chúng ta, nhưng bộ phim này cho chúng ta thấy một góc nhìn mới sâu sắc hơn. Hilde chính là tương lai của người cha, cô bé đã giúp anh ấy làm những điều mà anh ấy đã không làm được cách đây hơn 30 năm khi anh ấy còn nhỏ. Tương lai của thế hệ mới không cần thể hiện khi đứa trẻ đã lớn, mà thể hiện trong việc có thể giáo dục được một đứa trẻ khôn ngoan và can đảm như Hilde. Nhờ đó, cô bé đã khám phá ra những bí mật xưa cũ đã bị vùi lấp, khiến cho nhiều người phải nhìn lại bản thân họ, những nhận định sai lầm của chính họ.

Thế giới chúng ta chẳng thay đổi gì mấy về bản chất sau nhiều thập kỷ, hoặc nhiều thế kỷ, vẫn là sự nhạo báng và cô lập những người dám nói ra sự thật mà họ xem là lập dị. Tại sao như vậy? Bởi vì bọn người lớn chúng ta còn quá nặng nề và bị trói buộc trong các mối quan hệ lợi ích cá nhân. Chúng ta trở nên hèn nhát và dối trá, giống như ông cảnh sát trưởng đã dối trá và biến con trai ông ấy trở thành hèn nhát và dối trá, ảnh hưởng đó theo đuổi anh ta cho đến hiện tại.

Bạn có biết vì sao nhiều sách hoặc phim luôn lấy trẻ nhỏ làm thông điệp? Vì trẻ nhỏ không bị cái sự đời ràng buộc, vì trẻ nhỏ vô tư, vì trẻ nhỏ tin vào điều tốt, tình yêu thương, công bằng và sự thật. Nếu đứa trẻ ấy được giáo dục sao cho có thể nhìn ra sự dối trá ở người lớn, giống như Hilde, thì nó sẽ khiến cho thế giới này phải thay đổi, vì nó dám nói những điều mà người lớn không dám nói. Hilde đã khiến cho cả thị trấn mà cô bé đến phải thay đổi về chất, giúp người cha thoát khỏi quá khứ mà anh ấy luôn né tránh, giúp cho nhiều người lấy lại niềm tin về sự thật và những điều tốt đẹp, giúp một con người bị án oan thoát khỏi tù tội.

Phim này khác với nhiều phim khác nói về trẻ nhỏ ở chỗ không biến đứa trẻ thành thần đồng hoặc siêu nhân, mà đặt đứa trẻ vào vị trí trung tâm tạo nên sự kết nối của những người tốt, vụ án được khám phá không phải chỉ nhờ công sức của Hilde, đó là sự hợp sức của nhiều người, đặt biệt là sự giúp đỡ và ủng hộ của cha mẹ. Và cũng nhờ đó, rất nhiều sự thật khác cũng hé lộ, ví dụ như nhân vật “người chim” trong quá khứ, đó là một cậu bé yêu động vật, chỉ vì có sở thích khác người nên hơi lập dị, và người ta đồn thổi là cậu bé thường giết những con chim để sưu tập, sự thật hoàn toàn trái ngược, nhờ sở thích “lập dị” là theo dõi đời sống loài chim, cái bằng chứng trọng yếu nhất trong vụ án lại đến từ cậu bé này, tôi sẽ nhắc lại ở đây câu mà tôi ưa thích “viên đá mà người thợ xây loại bỏ sẽ trở nên tảng đá góc tường” – Kinh Thánh.
Phim cũng cho ta thấy trốn tránh không bao giờ là cách tốt nhất để giải quyết vấn đề, bao giờ sự thật còn bị che lấp thì con người sẽ không thể sống trong hạnh phúc thật sự. Có một ngày quá khứ sẽ trỗi dậy để tìm lại sự công bằng cho chính nó và đòi hỏi kẻ gây ra phải trả giá, nếu không là pháp luật thì cũng là lương tâm của chính họ.

Cảm ơn các bạn đã đọc bài, nhớ chia sẽ bài viết và giới thiệu Chí Blog đến mọi người, và tích cực “cứu tế” để mình có thêm động lực viết bài nghen.

OCB – ngân hàng phương đông, tk: 0003100008898001, NGUYỄN MINH CHÍ, chi nhánh Thủ Đức. Hoặc: Nguyễn Minh Chí, NH TMCP SAI GON THUONG TIN CN TIEN GIANG, Số TK: 0601 4671 8526

………………………..

Nhớ Share bài viết, Like Chí Blog (Facebook) để dễ dàng theo dõi những bài viết mới.

Top 120 Best review phim ý nghĩa trên Chí Blog

Những phim cùng chủ đề:

Người 200 Tuổi – Bicentennial Man (1999): giá trị của một con người

Cậu Nhóc Bé Nhỏ – Little Boy (2015): dịch chuyển một ngọn núi

Ngôi Lều Huyền Bí – The Shack (2017): tha thứ để được hạnh phúc

Bóng Ma Sợi Chỉ – Phantom Thread (2017): độc dược tình yêu 

Cá Lớn – Big Fish (2003): bí mật của hạnh phúc

Căn Phòng – Room (2015): đó chỉ là chuyện về những căn phòng

Thời Niên Thiếu – Boyhood (2014): văn hóa gia đình thời hiện đại

Tôi Là Sam – I am Sam (2001): tình yêu đủ cho tất cả

Gia Đình Đạo Tặc – Shoplifters (2018): bản chất của gia đình là gì?

Facebook Comments

About Author

Minh Chí

Bạn tôi góp ý là: nhiều người ở VN thích làm màu, nên tôi cần làm màu hơn thế. Cho nên các bạn cứ nghĩ tôi rất "đỉnh" là được!

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Next Post

Ý nghĩa phim Dark (season 2): vấn đề triết học trên nền viễn tưởng

T4 Th4 15 , 2020
Đêm Lặng – Dark (P2 – 2019) là một series phim giả tưởng vô cùng phức tạp và hack não. Nhưng người xem sẽ dễ nắm bắt hơn nếu hiểu trọng tâm thông điệp của nó đang nói về điều gì, Chí Blog sẽ giải mã cho bạn về điều […]

You May Like

Translate» English - Vietnamese