Review phim Lucy: khi nghệ thuật đá đểu khoa học (cười)

Lucy (Lucy Siêu Phàm – 2014) là phim khoa học giả tưởng – hành động, nội dung chủ yếu là diễn giải và xoay quanh các vấn đề thuộc về khoa học, đại khái là vậy đi (cười). Tôi rất lấy làm tiếc khi đặt nụ cười vào tiêu đề và câu đầu bài viết, nhưng khi bạn tiếp xúc khá nhiều với nghệ thuật, bạn sẽ thấy nó vô cùng thú vị. Đây là bộ phim khá hấp dẫn đối với đa số chúng ta vì những pha hành động, kết hợp với chủ đề khoa học uyên thâm, và cả tính viễn tưởng của nó; nhưng đa số đã đúng khi cho rằng kết phim khiến người xem cụt hứng, tuy nhiên cái kết đó là sự cố tình chứ không phải một lỗi ngẫu nhiên như nhiều người đã nghĩ, nó rất thâm thúy. Hành động đó khá mạo hiểm đối với doanh thu của phim, nhưng nếu cái kết không phải như thế, nó sẽ phá vỡ cấu trúc và ý nghĩa của toàn bộ bộ phim; với lại nhà sản xuất chấp nhận điều đó vì họ tương đối nắm chắc về khả năng hấp dẫn khán giả do sự có mặt của Scarlett Johansson và tính giải trí của nội dung. IMDb 6.4

Phim kể về Lucy – một cô gái mà chúng ta không rõ đến từ đâu, chỉ biết rằng cô ấy bị gày bẫy bởi bạn trai mới quen được hơn một tuần. Xem phim nếu muốn biết thêm chi tiết hoặc đọc bài tiếp.

Ý nghĩa thông điệp phim

Bộ phim bắt đầu bằng hình ảnh một con khỉ cái đang uống nước (chúng ta tạm gọi là khỉ đi, dù rằng có thể tên khoa học của nó sẽ khác, tôi giải thích điều này vì có vài người bắt bẽ cách tôi dùng từ không chính xác trong bài viết), sau đó là tua nhanh hoạt động của đô thị và dừng ở cảnh Lucy xinh đẹp đang hút nước giải khát trong ly nhựa; song hành với đoạn này là câu nói “Sự sống đã được trao cho chúng ta 1 tỉ năm trước. chúng ta đã làm gì với nó?”. Sẽ không có bất cứ vấn đề gì nếu Lucy là một cô gái thông minh, nhưng như những gì chúng ta chứng kiến tiếp theo, về tên bạn trai xấu muốn dùng cô ấy thế mạng, về sự yếu đuối trở thành con mồi trước cái bẫy, thì câu hỏi vừa rồi và đoạn phim song hành lại trở nên vô cùng thâm thúy và mang tính hài hước.

Vậy thì sau 1 tỉ năm, chúng ta đã làm gì với nó? Bạn có cảm thấy muốn cười khi nghe câu hỏi đó? Chúng ta đã làm được nhiều thứ đấy nhé, đó là sống trong hang thành sống trong nhà, từ trần truồng thành người có quần áo, chúng ta còn biết mang nước vào ly để uống và có ống hút để hút nước, còn lại thì Lucy và con khỉ hơi giống giống nhau. Tiếp theo của mạch phim là sự lặp lại của quá trình nâng cấp đó, ví như Lucy từ yếu đuối đã trở nên lợi hại hơn trước, biết đánh nhau, biết bắn súng, biết sữ dụng máy tính với tốc độ chóng mặt, biết chuyển đổi ngôn ngữ, biết biến đổi và điều khiển sự hoạt động của tế bào – sự biến hình, biết điều khiển tâm trí người khác và vật chất, khả năng vận dụng của não bộ càng nhiều thì khả năng khống chế càng lớn, ngoài chuyện đó ra thì … cảm xúc của cô ấy ngày càng mất đi.

Trong phim chỉ có duy nhất một cảnh thể hiện cảm xúc đó là khi Lucy gọi điện cho người mẹ, bởi ở giai đoạn đầu trong việc tăng năng suất của bộ não, nó giúp cô ấy nhớ về những gì xẩy ra trong quá khứ, sau lần gọi điện đó thì chúng ta không còn chứng kiến gì liên quan đến cảm xúc nữa. Nhiều người khác nói rằng bộ phim thiếu tính nhân văn khi Lucy lái xe ngược chiều và tạo nên vô số vụ tai nạn chết người, hoặc việc cô ấy bắn chết bệnh nhân khi nói rằng anh ta hết thuốc chữa, họ nói đúng về Lucy, nhưng bản chất khoa học làm gì có nhân văn ở đây? Giờ thì bạn đã hiểu ý đồ phim chưa? Vì thế đừng hỏi về tình cảm hay cảm xúc, đừng hỏi về nghệ thuật hoặc triết học, vì tất cả những thứ đó không tồn tại đối với khoa học thuần túy.

Khi Lucy ‘quay về’, bản chất con người của cô ấy dần biến mất, vì vậy nên cẩn trọng trong lựa chọn

Khi Lucy nhận ra khả năng vô hạn của cô ấy, cô ấy đã gọi điện đến một nhà khoa học và hỏi là “tôi nên làm gì tiếp theo?”; Lucy rất siêu phàm nhưng cô ấy không tự trả lời được câu hỏi đó và nghĩ rằng nên hỏi nhà khoa học vì ông ấy biết rõ trường hợp mà Lucy đang có, thật ra thì … Lucy đã hỏi nhầm người. Bạn biết nhầm chỗ nào không? Câu hỏi của Lucy là một câu hỏi thuộc về triết học (hoặc thần học) chứ không phải là khoa học, tức nó thuộc về tinh thần, về tính mục đích, về sự chọn lựa, giống như việc bạn hỏi một kỹ sư đại tài là “tôi nên sống như thế nào trong ngôi nhà của tôi”, mà vị kỹ sư ấy chỉ giỏi xây nhà thôi, câu hỏi đó nên hỏi các nhà xã hội học hoặc những người trong tôn giáo, những người đó mới những lời khuyên giúp bạn sống hạnh phúc trong ngôi nhà của bạn.

Thế là nhà khoa học đã ‘giúp’ Lucy sữ dụng khả năng của cô ấy tìm hiểu về thời gian, quay trở lại thời điểm ban đầu của nó. À! Khi nhắc đến từ ‘thời gian’ thì bạn có cảm thấy quen quen, bạn nhớ ra cuốn sách nào đó nổi tiếng của một nhà khoa học nổi tiếng không? Là cuốn Lược Sử Thời Gian của Stephen W. Hawking, nói về nguồn gốc của vũ trụ – vụ nổ Big Bang và nhiều thứ khác. Thế là Lucy dùng khả năng vô cùng phi thường và khủng khiếp của cô ấy đảo ngược thời gian, quay về quá khứ, các ngôi nhà bắt đầu ‘hạ’ xuống, từ con người tìm về con khỉ, từ ‘có’ chuyển thành ‘không’ và biến mất. Thuyết về vụ nổ Big Bang là vậy, đại khái thì xuất phát của vũ trụ là không gì cả, tất nhiên đó có thể là một điểm rất nhỏ. Khi này chúng ta sẽ thốt lên “Wao! Thật là đáng kinh ngạc!” rồi … thôi (cười), chuyện đó cũng giống như việc Lucy hủy đi toàn bộ mọi thứ máy móc trong phòng thí nghiệm và cho ra cái kết quả trong USB (haha), chắc trong đó có chứa ebook cuốn Lượt Sử Thời Gian (tôi đang sặc vì cười haha); đó là chưa kể toàn bộ khả năng mà Lucy có được là do chơi ma túy (giờ thì tôi cười ra cả nước mắt), bạn có thể tưởng tượng các nghệ sĩ ‘thâm độc’ đến cỡ nào.

Chí Blog có kịch bản phim điện ảnh, ai mua không?

Và chuyện biết bao người đã chết có cả tốt lẫn xấu, việc này tương đồng với cảnh Lucy hủy đi toàn bộ phòng thí nghiệm để biết được con người có nguồn gốc từ khỉ và cả vũ trụ xuất phát từ hư vô, cái giá rất khủng khiếp hen; chúng ta cũng có thể nói rằng sau khi có khả năng phi thường thì từ một con người – Lucy đã biến thành cái USB, hoặc cô ấy là tất cả mọi thứ, nhưng như vậy thì có nghĩa gì đâu, mọi thứ vẫn hoạt động như cách nó vẫn hoạt động thôi. Những ai còn sống đến cuối cùng? Đó là vị cảnh sát đại diện cho người bảo vệ luật pháp – biểu tượng cho sự vận hành của hệ thống, sau đó là các nhà khoa học, ngoài ra thì tại hiện trường mọi người đều chết hết. Giờ thì bạn đã thấy cách mà nghệ thuật đá đểu khoa học chưa? Không còn kinh ngạc về kết phim nữa nhé.

Tuy nhiên, đây là một bộ phim – một tác phẩm nghệ thuật chứ không phải là phim tài liệu khoa học, nên nó còn tồn tại một ý nghĩa khác. Ý nghĩa đó nằm trong câu nói ở cuối phim, cũng có phần tương tự như câu nói ở đầu phim nhưng khác phần câu hỏi. “Sự sống đã được trao cho chúng ta 1 tỉ năm trước. Giờ bạn đã biết phải làm gì với nó rồi đấy”, với câu hỏi này, bộ phim đã trao lại giá trị cho khoa học, sự phát triển của khoa học và ý nghĩa của nó ở chỗ nó giúp chúng ta giải đáp phần nào câu hỏi của Lucy “tôi nên làm gì tiếp theo?”, khi chúng ta biết “Sự sống đã được trao cho chúng ta 1 tỉ năm trước” vậy thì điều chúng ta phải làm là trân trọng sự sống, trân trọng mọi thứ đã tạo nên sự sống này mà trong đó có sự tồn tại của chính chúng ta.

Khoa học không có lời giải cho một câu hỏi mang tính triết học, nhưng kết quả của nó sẽ góp phần giúp chúng ta có sự lựa chọn mang đến sự tốt đẹp – cái này vẫn là hên xui (cười), đôi khi kết quả khoa học mang đến sự tiêu cực, tuy nhiên con người rất độc đáo khi luôn có khả năng hợp lý hóa mọi thứ, Ví như giả sử vụ nổ Big Bang là sự thật (cái này trên cơ bản vẫn một ‘thuyết’ thôi nhé các bạn, đừng vội khẳng định, biết đâu ngày nào đó nó được chứng minh là sai, chuyện này không hiếm đối với lịch sử khoa học) thì người vô thần có thể dựa vào đó và bảo “chẳng có Thiên Chúa nào cả”, còn đối với tôi – người tin có Thiên Chúa sẽ bảo “khoa học đã chứng minh toàn bộ vũ trụ được tạo ra từ ý tưởng của Thiên Chúa”, và như vậy quan điểm của mỗi người đều hợp lý đối với mỗi người.

Đối với nghệ thuật, chúng ta rất khó xác định ý nghĩa thật sự của nó vì nó đa nghĩa và trừu tượng, trong phim có đoạn Lucy trở về gặp lại con khỉ và đưa ngón tay ra, bạn thấy cảnh này tương tự ở đâu, có cảm thấy quen quen? Nó giống bức tranh ‘Sự Tạo Dựng Adam – Creazione di Adamo’ của Michelangelo, có người so sánh Thiên Chúa và các thiên thần (bên phải) giống như bộ não con người; khi đó người ta có thể suy diễn rằng Thiên Chúa chỉ là sự tưởng tượng của con người, hoặc Thiên Chúa chính là ánh sáng của trí tuệ, sự chọn lựa vẫn thuộc về mỗi người, nhưng hãy cẩn thận trong lựa chọn, vì chọn lựa đó của bạn có thể dẫn bạn đến sự sống hoặc cái chết, hạnh phúc hoặc khổ đau, tình yêu thương hoặc sự vô cảm. Riêng phần tôi, tôi chọn đi tiếp chứ không quay trở về gặp mấy con khỉ hihi.

Dù sao thì cũng nhờ sự phát triển của khoa học mà chúng ta có được rất nhiều bộ phim hay để xem, công cụ là để phục vụ con người, chỉ là đừng tự biến con người thành công cụ cho khoa học là được. À, ở đoạn cuối khi vị cảnh sát hỏi “cô ấy đâu?” thì ‘nhà khoa học’ đó hơi có ý cười, nụ cười đó không phải là của nhà khoa học, mà đó là nụ cười thâm thúy của một diễn viên – một nghệ sĩ.

Cảm ơn các bạn đã đọc bài, nhớ chia sẽ bài viết và giới thiệu Chí Blog đến mọi người, và tích cực “cứu tế” để mình có thêm động lực viết bài nghen.

OCB – ngân hàng phương đông, tk: 0003100008898001, NGUYỄN MINH CHÍ, chi nhánh Thủ Đức. Hoặc: Nguyễn Minh Chí, NH TMCP SAI GON THUONG TIN CN TIEN GIANG, Số TK: 0601 4671 8526

……………………

Nhớ Share bài viết, Like Chí Blog (Facebook) để dễ dàng theo dõi những bài viết mới.

Top 120 Best review phim ý nghĩa trên Chí Blog

Top 50 bài review sách văn học kinh điển của Chí Blog

Những phim cùng chủ đề:

Bí Ẩn Hành Tinh Chết – Prometheus (2012): bài học từ nguồn cội

Bí Mật Trái Đất Diệt Vong – Oblivion (2013): thì ra trái đất diệt vong là do UFO

Trò Chơi Ảo Giác – TRON: Legacy (2010): trò chơi – sự sống – hủy diệt

Người Máy Trỗi Dậy – Ex Machina (2015): thông minh hay khôn lỏi

Vân Đồ – Cloud Atlas (2012): Con đường của nhân loại

Vùng Hủy Diệt – Annihilation (2018): ung thư hay tiến hóa?

Nâng Cấp – Upgrade (2018): nâng cấp hay hạ cấp?

Người 200 Tuổi – Bicentennial Man (1999): giá trị của một con người

Wall-E (2008): sự tiến hóa … ngược

Facebook Comments

About Author

Minh Chí

Bạn tôi góp ý là: nhiều người ở VN thích làm màu, nên tôi cần làm màu hơn thế. Cho nên các bạn cứ nghĩ tôi rất "đỉnh" là được!

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Next Post

Review phim Eternal Sunshine of the Spotless Mind: đồng nghĩa - khác ý

T6 Th8 28 , 2020
Tia Nắng Vĩnh Cửu Của Tâm Hồn Tinh Khiết (2004) là phim tình cảm rất sâu sắc và khó hiểu, thật may mắn là sau khi xem lần thứ 2 thì tôi thật sự hiểu ra ý nghĩa của phim (lần thứ 1 cách đây vài tháng). Bạn có biết […]

You May Like

Translate» English - Vietnamese