Closer (2004): từ “gần hơn” chuyển đổi thành “đóng lại”

Closer là phim tình cảm rất hay đối với Chí Blog – “website chỉ dành cho người ở tầng không”, để THẬT SỰ hiểu rõ thông điệp của phim này thì không khó khi bạn đọc bài do tôi viết, nhưng SỰ THẬT là rất khó vì hầu như chẳng có bài viết nào đề cập đến nó dù nó thể hiện rành rành ở 2 cảnh đầu và cuối phim, đó là gì? Là sự biến đổi từ chính mỗi người chúng ta nhưng chúng ta không hề nhận ra, hãy thử nhắm mắt và nhớ lại xem, khi bạn còn là học sinh trung học, trong sân trường hay trên đường về nhà, tâm hồn và con mắt của bạn luôn âm thầm “địa” (nhìn lén) những đứa con gái / con trai khác trong tầm nhìn, nhưng khi bạn lớn lên, bạn đi trên đường đông người thì trong tầm mắt bạn lại như chẳng có ai tồn tại, họ chỉ như một mớ ồn ào và hỗn tạp, vì khi đó bạn đã đánh mất sự hồn nhiên của thuở ban đầu. IMDb 7.2 , bài viết tiết lộ nội dung phim.

Chuyện phim xoay quanh 4 nhân vật, Jane (Alice) như bông hoa dại trôi dạt từ New York đến London để sống và gặp gỡ Dan là nhà báo chuyên viết cáo phó nhưng có lý tưởng trở thành nhà văn, sau khi Dan dựa vào cuộc đời của Jane viết được cuốn tiểu thuyết khá nổi tiếng, thì anh ấy quen được Anna là nghệ sĩ nhiếp ảnh, trong một trò đùa, Dan gán ghép Anna với Larry là bác sĩ da liễu, thế là mối quan hệ của 4 nhân vật này trở nên cực kỳ phức tạp. Tôi liệt kê lại 4 nhân vật cùng nghề nghiệp của họ là có mục đích, vì nghề nghiệp là một kiểu biểu tượng thể hiện cho chiều sâu tính cách của từng người.

Cảnh mở đầu có thể xem là kinh điển, trên con đường đông người qua lại, mọi người cứ đi nhưng họ không thể hiện bất cứ cảm xúc gì, họ không “nhìn” vào đâu cả, họ như một sự vật nào đó trên đường, chợt chúng ta thấy Jane và Dan hoàn toàn khác biệt với tất cả, 2 con người này có cảm xúc, và chính vì thế mà người này “nhìn thấy” người kia và ngược lại, 2 người lướt qua nhau, ngoái lại nhìn nhau và … “tai nạn” ùa tới – đó là một “cú ngã” của duyên phận để Jane và Dan đến với nhau vì họ “dành cho nhau” – ở thời điểm đó. Phải nói rằng đây là một khởi đầu đẹp như cổ tích, mà cổ tích sẽ mang lại cho chúng ta hạnh phúc, nhờ vào Jane, Dan trở thành một nhà văn, nhờ vào Dan, Jane có được một người chồng với tâm hồn lãng mạn của nghệ sĩ, câu chuyện sẽ hoàn mỹ nếu dừng ở đây.

Chí Blog có kịch bản phim điện ảnh, ai mua không?

Sự đối đầu của 2 tâm hồn tương phản

Chỉ có điều thực tế của cuộc sống không phải như vậy, thường thì khi con người đạt được sự “thành công” nào đó, họ sẽ quy tất cả các tác nhân tạo nên sự thành công đó đều thuộc về tài năng của riêng họ, Dan chính là một con người như vậy, anh ta không nhận ra vai trò quan trọng của Jane đối với bản thân, nên khi đạt được sự nổi tiếng, anh ta “nhắm” tới một phụ nữ “có giá trị” hơn, đó là Anna – một nghệ sĩ nhiếp ảnh chuyên chụp ảnh cho “người nổi tiếng”; trường hợp của Dan cũng là kinh điển, khi người đàn ông trở nên giàu có, họ đổi vợ hoặc đổi bạn, khi một cô gái trở thành hoa hậu, cô ta “đá đít” thằng bồ cũ nghèo khó và “tầm thường”.

Qua bộ phim này thì chúng ta sẽ nhận ra được thế giới tồn tại 2 loại nhà văn, loại thứ nhất là anh ta chỉ giỏi viết nhưng tâm hồn lại không có đủ chiều sâu, anh ta chỉ viết lại câu chuyện của người khác, đó là Dan, nghề “viết cáo phó” của Dan là một lối “chơi chữ” mang tính châm biếm, sỡ dĩ Dan có thể đến với Jane là bởi vì anh ấy khi đó có được sự lãng mạn hồn nhiên, nhưng sau đó vì sự nổi tiếng mà Dan đã biến đổi; ngoài ra thì sau khi trở thành “nhà văn”, Dan có ảo tưởng rằng anh ta đã trở thành “thượng đế” và những con người mà anh ta gặp gỡ chỉ như các nhân vật trong tiểu thuyết để anh ta có thể điều khiển và đùa giỡn, tuy nhiên với những diễn biến tiếp theo đã chỉ ra rằng Dan chỉ là “đứa trẻ” chưa lớn, và là một nhân vật “ngây thơ” khi so với kẻ từng trải đời như Larry. Còn loại nhà văn thứ 2 thì sao? Đó là những người có đủ chiều sâu về nhận thức, nếu Dan đạt được điều đó thì đã không tự rơi vào cái “bẫy” do chính anh ta tạo ra, và biết trân trọng Alice.

Nếu Dan giống đứa trẻ muốn vứt bỏ món đồ chơi cũ để tìm đến cái mới, thì Anna lại là một cô gái không biết bản thân muốn gì, và bởi vì nghề của cô ấy là chụp ảnh cho người nổi tiếng, chìm đắm quá lâu trong cái thế giới của danh lợi nên tâm hồn “nghệ sĩ” của cô ấy cũng bị “nhiễm độc”, đó là sự thỏa hiệp để đạt được mục đích, nó dẫn đến hành động phải “lên giường” với Larry để anh ta đồng ý ký vào giấy ly hôn, để rồi cũng vì nguyên nhân này mà khiến Dan mất hết hứng thú với cô ấy – món đồ chơi mới đã đánh mất sự hoàn hảo như kỳ vọng, hoặc nói cách khác, trong mắt Dan thì “tình yêu” phải là sự nguyên vẹn tuyệt đối – một dạng tình yêu mang tính lý thuyết, mà thật ra thì bản thân Dan cũng chả hiểu được tình yêu là gì, nếu không thì anh ta đã nhận ra Alice đã yêu anh ta nhiều biết bao nhiêu; như vậy, Anna giống như một phiên bản thăng cấp của Dan.

Tiếp theo là Larry, như đã nói, “bác sĩ da liễu” ngụ ý rằng tính cách của nhân vật này hoàn toàn mang tính “xác thịt”, kể cả cái “bệnh” nghiện sex của anh ta. Ban đầu, khi nhìn thấy sự trải đời của Larry thì tôi nghĩ rằng nhân vật này đã đạt được một chiều sâu nhận thức nào đó, và nếu thế thì có lẽ anh ta phù hợp với Alice hơn Dan, nhưng bộ phim không xây dựng tính cách của Larry theo chiều hướng này, mà biến anh ta thành một đối lập với Alice; nghĩa là một tâm hồn đã chai sạn, dùng mọi thủ đoạn để đạt được mục đích, thấu hiểu tâm lý con người, suy nghĩ hoàn toàn bằng lý trí, và không còn tin vào những giá trị tinh thần như tình yêu hoặc sự thật – điều đó được thể hiện qua chuyện Jane nói rằng tên thật của cô ấy là Alice nhưng Larry không tin; cái sự không tin của Larry thể hiện anh ta đánh mất niềm tin về con người, trong khi Alice nói với Dan tên cô ấy là Jane thì Dan chưa bao giờ nghi ngờ, cái sự tin của Dan thể hiện anh ta còn quá “ngây thơ”; như vậy Dan và Larry lại trở thành một cặp tương phản theo hướng khác, tâm hồn “trẻ thơ” và tâm hồn già cỗi.

Giờ thì chúng ta sẽ nói về Alice – chỉ với cái tên cũng khiến bạn nghĩ đến nhân vật Alice trong câu chuyện cổ tích, đây là một cô gái có tâm hồn tràn đầy cảm xúc và tinh thần cực kỳ mạnh mẽ, cô ấy đủ nhạy cảm để nhận ra và yêu sự hồn nhiên của Dan thuở ban đầu, cũng đủ nhạy cảm để thấy được Dan biến chất và tráo trở sau khi anh ta nổi tiếng, kết thúc cái tình yêu đó nhanh gọn. Với việc trở thành “vũ công múa cột”, chúng ta tưởng rằng Alice là một cô gái sống buông thả, sự thật không phải vậy, cô ấy luôn biết bản thân muốn gì và giới hạn nằm ở đâu; với tôi thì Alice mới là nhân vật chính trong bộ phim này, vì cô ấy là một biểu tượng đối lập với 3 nhân vật còn lại, trong khi Dan – Anna – Larry thì thể hiện sự biến chất theo cấp độ từ thấp đến cao.

Các bạn đã đọc qua bài review phim Vertigo của tôi chưa? Cổ tích là có thật nhé các bạn, nó được thể hiện qua nhân vật Alice trong bộ phim này, hoặc bạn có nhớ đoạn đầu bài viết này tôi đã nói gì? Chúng ta của thời phổ thông chính là Alice – cổ tích trong đời thật, sau đó hoặc chúng ta bị cuộc đời dạy cho một bài học để đóng lại tâm hồn như Alice ở cuối phim, hoặc chúng ta sẽ biến chất theo từng cấp độ như 3 nhân vật Dan – Anna –Larry.

Cho nên khi bạn ra đường hãy thử một lần chú ý nhìn kỹ từng con người mà bạn lướt qua, bao nhiêu con người “nhìn như không nhìn” là bấy nhiêu câu chuyện cổ tích bị vùi dập; trong một tương phản khác, hãy đến công viên có nhiều trẻ con, không cần biết trước đó bọn trẻ có quen nhau không, chỉ thoáng chốc bọn chúng kết thành bạn bè để cùng nhau vui đùa, đó là cổ tích đang tồn tại trong đời thực, cho nên có bài tôi từng viết ra một câu “báng bổ” về mối phúc thật thứ 9 sau 8 mối phúc thật của Đức Jesus, “phúc cho những ai có trẻ con bầu bạn, vì …” – quên mất đoạn sau là gì, nhưng bạn có thể tự thêm vào, ví như: sẽ không đánh mất sự hồn nhiên, sẽ không lạc trong bóng tối, sẽ đạt được hạnh phúc đích thực …

Trong phim này có rất nhiều cặp mà nếu bạn đặt họ cạnh nhau thì sẽ thấy sự tương đồng và tương phản, Alice – Larry: tương đồng hình thức  – tương phản nội dung, Alice – Anna: tương phản hình thức và nội dung, Alice – Dan: chuyển từ tương đồng sang tương phản theo thời gian cả về hình thức và nội dung, Dan – Larry: ban đầu tương phản về hình thức và nội dung, sau đó tương đồng về hình thức lẫn nội dung …, các sự so sánh còn lại thì các bạn tự suy diễn nhé.

Bài viết đến đây có lẽ đã đủ, nếu còn ý khác thì các bạn tự xem và cảm nhận, nhớ “cà phê” cho Chí Blog để có những bài viết giá trị nghen, Chí Blog cũng là một dạng cổ tích trong đời thật, nếu bạn không trân trọng, ngày nào đó bạn sẽ không còn tìm thấy nữa.

OCB – ngân hàng phương đông, tk: 0003100008898001, NGUYỄN MINH CHÍ, chi nhánh Thủ Đức

Vertigo (1958): chúng ta hủy hoại cổ tích – thứ có thật!

Anatomy of a Fall (2023): không thể vừa là chó vừa là người

Dream Scenario (2023): đơn độc giữa bầy sói

Review phim Only God Forgives: kinh sợ và muốn trở về

Review phim The Worst Person in the World: không biết mình muốn gì

Facebook Comments

About Author

Minh Chí

Bạn tôi góp ý là: nhiều người ở VN thích làm màu, nên tôi cần làm màu hơn thế. Cho nên các bạn cứ nghĩ tôi rất "đỉnh" là được!

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Next Post

Citizen Kane (1941): tiền có thể mua được hạnh phúc?

T6 Th5 24 , 2024
Citizen Kane là phim tiểu sử giả tưởng thuộc loại kinh điển của Mỹ, bởi vậy có rất nhiều bài viết về phim này trên mạng, nhưng khi đọc kỹ thì phần lớn chỉ nói về những thông tin “bên lề” chứ không phân tích sâu vào ý nghĩa và […]

You May Like

Translate» English - Vietnamese