Review ý nghĩa phim Variola Vera: dịch bệnh từ Virus hay con người?

Variola Vera (Đại Dịch Đậu Mùa – 1982) phim lấy ý tưởng từ dịch Đậu Mùa 1972 ở LB Nam Tư (cũ), một phim cũ nhưng tôi cảm tưởng nó đang nói về hiện tại, chúng ta chỉ cần thay chữ Corona cho chữ Đậu Mùa là được. Điều kỳ lạ là nội dung phim giống với hiện thực lúc này đến 80%, có vẻ như người viết kịch bản đã đoán trước được tương lai, hoặc những gì đang xẩy ra với thế giới lúc này chỉ là sự lặp lại của lịch sử, rơi vào vết xe đổ của quá khứ. Điều khiến ta kinh ngạc là 2 đất nước của hiện tại và trong phim thì có mô hình như nhau. IMDb 8.1 , mọi người nên coi cho biết. Phim được một người bạn giới thiệu.

Chuyện kể về một người Nam Tư có đạo Hồi đã trở về sau chuyến hành hương ở các nước Ả Rập, anh ta mang theo một vật phẩm mang mầm bệnh mà không hề biết, sau đó anh ta đã nhiễm bệnh, sau khi bị chuẩn đoán sai, căn bệnh đã lây lan khắp bệnh viện và khiến cho nhiều người chết. Trước khi phân tích thì tôi cần làm rõ một điều, kịch bản phim chỉ lấy cảm hứng từ sự kiện, mọi chuyện diễn ra và ý nghĩa của phim không phản ánh những gì thật sự diễn ra trong lịch sử. Nhưng chúng ta cần xem để hiểu sự đáng sợ của căn bệnh lẫn con người.

Phim được bắt đầu bằng cảnh một buổi tối, một du khách mua lại ống tiêu của một người Ả Rập mặc áo có mũ trùm, sau khi người khách đi khỏi, chúng ta thấy khuôn mặt ông ta nổi đầy bọc mủ – một triệu chứng của bệnh Đậu Mùa. Để viết review thì tôi phải tìm hiểu về căn bệnh ấy, có rất nhiều thông tin hữu ích về nó nhưng sẽ bàn sau. Bệnh Đậu Mùa có cách đây khoản 5000 năm hoặc lâu hơn, bệnh này không có thuốc chữa, chỉ có thể tiêm phòng. Vết sẹo trên cánh tay gần với vai chúng ta (những người lớn tuổi tí) là để phòng Đậu Mùa và nhiều bệnh khác đấy.

Cảnh đầu phim nói lên điều gì? Sự lây lan của bệnh dịch từ nơi này sang nơi khác là do sự quốc tế hóa trong thế giới của chúng ta. Nhưng tại sao một người đang mang căn bệnh nguy hiểm như vậy lại có thể nhởn nhơ nơi đông người và truyền căn bệnh đó cho du khách? Bởi vì người dân nơi đó không đủ ý thức lẫn hiểu biết về căn bệnh của họ, bởi vì đất nước ấy không thật sự quan tâm đến điều đó, có vô số câu trả lời được bắt đầu bằng “bởi vì …”. Chính bản thân chúng ta phải suy nghĩ về điều này, bởi vì có thể ngày nào đó chúng ta sẽ đóng vai vị khách bị nhiễm bệnh ấy.

Cảnh tiếp theo là một bệnh viện ở LB Nam Tư, không khó để nhận ra “quan hệ” giữa các nhân viên trong đó cực kỳ “phức tạp”, mức độ “phức tạp” đó liên quan đến cả bệnh nhân, một bệnh nhân đã nhiễm thêm một thứ bệnh gọi là Lậu (tôi không biết là bệnh gì – cười) từ y tá. Cơ sở vật chất trong bệnh viện thì trong tình trạng cũ nát và được sửa chữa bởi người có nhiệm vụ vận hành máy sưởi ấm. Có thể nói bệnh viện – nơi chữa bệnh lại là một môi trường tuyệt vời để bắt đầu một trận đại dịch, dù quả thật là tôi không muốn thốt ra lời mĩa mai như thế. Người nhiễm Đậu Mùa đã đến, và con Virus được người này mang đến cho người kia bởi sự vô ý thức và vô trách nhiệm của họ.

Khi xem phim, bạn sẽ thấy có vô số sai lầm chết người xuất phát từ chính bản thân con người. Nếu vị bác sĩ có trách nhiệm hơn, người bệnh đã được chăm sóc kỹ, nếu các bệnh nhân khác có ý thức hơn, họ đã không tiếp xúc với người mang mầm bệnh khác, nếu y tá không trốn vào phòng để “quan hệ” với bác sĩ thì người bệnh không chạy lung tung khắp nơi, nếu vị viện trưởng không sĩ diện thì không chuẩn đoán bừa thứ bệnh mà ông không biết. Chữ “nếu” hay chữ “bởi vì” thì đều như nhau cả, nhưng chẳng ai quan tâm.

Kể cả khi bệnh dịch đã đến tai chính quyền và được sự cảnh báo của người có kinh nghiệm nhưng họ vẫn phớt lờ. Và khi họ có bằng chứng cụ thể thì họ phong tỏa ngay bệnh viện và cắt đứt mọi thông tin với bên ngoài, họ chỉ cử một người duy nhất đến để chữa trị. Sau khi thông tin bị rò rỉ thì họ mới công bố với bên ngoài đó là bệnh Đậu Mùa. Nếu phim này được sản xuất trong năm 2020 thì có lẽ tôi nghĩ tác giả bê nguyên xi những gì đang diễn ra ở Trung Quốc.

Cả bộ phim cứ như là sự châm biếm, cũng vị quan chức đó ngăn cản sự công bố, cũng vị ấy phong tỏa bệnh viện trong sự thiếu thốn thuốc men, sau khi trận dịch qua đi thì cũng vị ấy nhận được giấy khen từ WHO. Nhưng ai sẽ chịu trách nhiệm cho những gì xẩy ra từ khi nó được nhận ra cho đến khi nó được chính thức công bố với thế giới?

Chữ “ai” này không chỉ nói đến vị quan chức hay chính quyền sở tại, nó còn ám chỉ luôn bản thân của từng người trong bộ phim này. Sự vô trách nhiệm của mỗi người trong mỗi vị trí của họ, rồi thì sự ích kỷ, sự dốt nát, sự sợ hãi, sự hèn nhát. Lẽ ra đã có nhiều thuốc tiêm phòng hơn cho những người chưa nhiễm bệnh nếu vị viện trưởng không giấu thuốc, ông ta sợ đến nỗi tiêm phòng đầy trên cả cánh tay ông ta.

Nói nhiều chẳng qua là nói thật, con virus không đáng sợ, đáng sợ là ở con người. Giả sử con Virus xuất hiện ở 10 người, nó chỉ giết chết khoản 5 người nếu tỉ lệ chết là 50%, nhưng vì con người, số người bệnh sẽ tăng lên gấp 100 lần, 1000 lần hoặc 10000 lần, đó mới là điều đáng sợ.

Khi chúng ta nghe đâu đó có căn bệnh lạ ở rất xa, chúng ta tự nhủ “đó là chuyện của họ”, nhưng trong thế giới ngày nay, chúng ta vẫn có thể chết vì một căn bệnh ở châu Phi hoặc châu Mỹ. Không chỉ là chuyện về y tế, mà còn là chuyện về nhận thức, mọi thứ bệnh tật đều sinh ra từ sự dốt nát, cứ nhìn vào nơi mà các căn bệnh được sinh ra là đủ hiểu. Nếu các nước văn minh bỏ mặc các nước kém văn minh hơn, ngày nào đó họ sẽ lãnh hậu quả.

Phim cũng cho ta thấy nhiều con người có tâm hồn đẹp, ví dụ như vị bác sĩ duy nhất được cử đến, khi đến nơi, ông ấy mặc một bộ đồ phòng hộ kín cả người, dù ông ấy từng bị nhiễm và đã khỏi – nghĩa là đã có kháng thể. Khi được hỏi tại sao ông ấy làm vậy, ông ấy trả lời rằng để tạo tác dụng tâm lý lên những người khác; chi vậy? Để họ biết sợ căn bệnh mà ý thức được về những việc họ làm.

Có những người vì quá sợ hãi nên trốn, cũng có những người vượt qua sự sợ hãi nên tình nguyện chăm sóc người bệnh, lại có người treo cổ tự tử trước khi có được thuốc tiêm phòng. Có người không ở trong bệnh viện nhưng muốn vào bệnh viện, người khác nghĩ anh ta vì tình yêu, tôi thì nghĩ anh ta ngu muội.

Ở cuối phim có 2 chi tiết mang tính ẩn dụ, đó là cái chết của anh chàng đến từ bên ngoài, anh ta chết vì xuất huyết não, vị bác sĩ nói rằng đó có thể là một biến thể mới của bệnh Đậu Mùa, hàm ý là căn bệnh thật sự nằm trong suy nghĩ của con người, là thứ “Đậu Mùa” nằm trong trí não. Chi tiết thứ 2 là cái ống tiêu (mang mầm bệnh) đang nằm trong tay vị quan chức, nghĩa là sự cảnh báo về những vũ khí sinh học trong tương lai.

Hiện nay, bệnh Đậu Mùa gần như tuyệt diệt, nhưng nó vẫn còn được lưu trữ và nghiêng cứu trong các viện nghiêng cứu ở nhiều nước. Đã tiêm phòng thì không có nghĩa là không bị nhiễm nhé, nó chỉ giảm tỉ lệ bị nhiễm thôi, và bệnh này không có thuốc trị, thực tế có hay không thì tôi không biết, nếu có thì chỉ ở các nước tiên tiến thôi, tuy nhiên nếu có chiến tranh sinh học thì những loại thuốc trị hoặc phòng ngừa sẽ đến được chúng ta sao? Nếu chúng ta không quan tâm nhiều hơn và có trách nhiệm nhiều hơn với sự việc đang diễn ra xung quanh, ngày nào đó khi chúng ta nhiễm bệnh gì đó, chúng ta không thể đỗ lỗi cho bất kỳ ai hoặc cho rằng bản thân xui xẻo.

Bàn luận thêm ngoài lề:

Tôi từng quen một người bạn theo con đường tâm linh, bạn ấy nói rằng mọi căn bệnh đều xuất phát từ bóng tối nơi con người, thực tế ra sao thì tôi không biết, nhưng điều đó hoàn toàn đúng nếu hiểu theo nghĩa bóng, bệnh tật sinh ra từ dốt nát, nó sinh ra từ nơi tối tăm; khi tìm về lịch sử, nó thường bộc phát trong những cuộc chiến tranh, hoặc trong sự độc tài và tham lam của con người.

Kể cả 4 loại biến thể của bệnh Đậu Mùa cũng có vẻ như “thay lời muốn nói … về điều gì đó” với loài người chúng ta. Nghĩa là khi con người nhiễm bệnh, tùy từng người mà Virus sẽ phát triển theo 4 loại khác nhau, loại bình thường thì nổi đầy mụn mủ ngoài da khắp người, tỉ lệ chết 35-40%, 3 loại sau theo chiều hướng là các thể hiện từ từ ẩn vào trong, loại nguy hiểm nhất là xuất huyết nội (bên ngoài da vẫn bình thường) có tỉ lệ chết gần 100% và thời gian phát bệnh đến lúc chết cũng nhanh, một loại Virus mang đầy hàm ý.

Mọi người nên tìm hiểu thêm về bệnh Đậu Mùa từ Wikipedia tiếng Anh, nếu không rành tiếng Anh thì dùng “cửa sổ ẩn danh” của Google Chrome để xem bản dịch tiếng Việt. Sẽ có rất nhiều thông tin quan trọng về căn bệnh này và về những khả năng của chiến tranh sinh học, cách đây gần 300 năm thì người Anh đã biết dùng Virus làm vũ khí. Hoặc từ “Vắc-Xin” xuất phát từ tên loài virus (lành tính) cùng họ với virus gây ra bệnh Đậu Mùa. Hoặc bất cứ loại tiêm chủng nào cũng có một tỉ lệ chết (vì sốc thuốc) nhất định dù nó cực thấp, không phải gặp bệnh nào thì tiêm phòng cũng là tốt đâu.

Ý cuối cùng trong bài này: đừng chết vì thiếu hiểu biết, từ “hiểu biết” theo nghĩa bao quát nhất có thể.

Để xã hội tốt đẹp hơn – Hãy ủng hộ tài chính Chí Blog:

Hàng thánghttps://www.patreon.com/chi_blog_movie_reviews

Paypalhttps://www.paypal.com/paypalme/nguyenminhchi2806

Bank – Người nhận: Nguyễn Minh Chí, NH TMCP SAI GON THUONG TIN CN TIEN GIANG, Số TK: 0601 4671 8526

Ví momo:

……………….

Top 120 Best review phim ý nghĩa trên Chí Blog

Những phim có ý nghĩa tương tự: 12 Monkeys, Se7en, Pulp Fiction, Knives Out; Annihilation; 1917; Mystic River; Midsommar; Danh Sách Của Schindler

Nhớ Like và Share bài viết nhé các bạn.

Facebook Comments

About Author

Minh Chí

Bạn tôi góp ý là: nhiều người ở VN thích làm màu, nên tôi cần làm màu hơn thế. Cho nên các bạn cứ nghĩ tôi rất "đỉnh" là được!

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Next Post

Bàn về điện ảnh: Vài kinh nghiệm ít ỏi của tôi

T2 Th2 10 , 2020
Bài viết nhân việc một người bạn hỏi về kinh nghiệm điện ảnh. Trước tiên nói rõ là tôi học cơ khí, không phải các ngành về xã hội (cười), còn những gì tôi viết tựu chung lại thì do khả năng nhận thức mà ra chứ không phải từ […]

You May Like

Translate» English - Vietnamese