Đây là một bộ phim khiến tôi suy nghĩ nhiều về tính được và mất trong tình yêu, soi thẳng vào sự ích kỷ của chính mình, nhưng từ đó cũng thấy mình chân thực hơn. Bộ phim kể về Theodore, là nhân viên của công ty chuyên viết thư thuê. Viết thư thuê là một nhu cầu có thật của con người. Trong cuộc sống bận rộn của mình, đôi khi chúng ta quên mất những người thân hay bạn bè ở xa, đó là những mối quan hệ mà bạn muốn giữ gìn nhưng lại không chịu bỏ nhiều thời gian để quan tâm, vậy bạn sẽ thuê một ai đó viết hộ mình những lá thư hàng tuần hoặc hàng tháng. Có thể nhìn rộng hơn, khi công nghệ phát triển, bạn không cần nhớ sinh nhật hay ngày cưới, mọi thứ có thể ghi vào chương trình nhắc nhở trong điện thoại, việc đó vô cùng tiện lợi mà cũng giúp chúng ta tránh sự sơ sót với người thân. Sẽ không có chuyện họ giận chúng ta vì quên những ngày quan trọng ấy.
Từ khởi nguyên, bản chất sinh ra biểu hiện, ví như bạn luôn nhớ ngày sinh của vợ nên đúng hôm ấy sẽ tổ chức một bàn tiệc để ăn mừng và tặng quà cho cô ấy, và đối với người vợ, khi nhìn thấy những điều ấy sẽ hiểu rằng cô ấy quan trọng với chồng, vì chồng luôn quan tâm cô ấy. Nhưng giờ đây, trong thế giới hiện đại, hình thức mà chúng ta nhận được đôi khi không xuất phát từ cái nội dung ban đầu mang nhiều ý nghĩa nữa, mọi thứ biểu hiện của tinh thần đều có thể mua bằng tiền bạc. Sự tiện lợi của vật chất giúp chúng ta rất nhiều trong việc nâng cao chất lượng đời sống (thường mang tính vật chất), nhưng khi nhìn về mặt trái, nó đang giết chết đời sống tinh thần và những giá trị cao quý. Vấn đề đặt ra là giá trị tinh thần của một sự việc phụ thuộc vào những yếu tố nào? Tôi nghĩ đó là mức độ hy sinh của chính chúng ta khi hoàn thành sự việc đó. Nhưng đáng buồn là đa số con người chỉ nhìn thấy biểu hiện của sự việc (hình thức) mà không nhìn vào quá trình hình thành (nội dung) của nó.
Trở lại bộ phim, Theodore là một con người tình cảm, khi làm việc viết hộ thư cho người khác, anh ấy hóa thân thành chính khách hàng của anh ấy, nên những lá thư đó tràn đầy cảm xúc chân thật. Có lẽ qua chúng, anh ấy bộc lộ những cảm xúc bị kiềm nén khi phải sống một mình. Có vẻ như khi cuộc sống càng thừa thải những tiện nghi vật chất thì tâm hồn con người càng trở nên bị cô lập hơn, đặt biệt là những người giàu tình cảm và sống nội tâm. Họ khát khao được chia sẻ nhưng tìm không ra người có thể hiểu và cảm thông với họ, chính vì thế họ thường lang thang một mình, lao vào những thú tiêu khiển hay những việc làm tẻ nhạt. Và cũng chính nhu cầu đó của con người đã sản sinh ra một trí thông minh nhân tạo để khỏa lấp vào sự cô đơn.
Bộ phim thể hiện chân thật những gì đang diễn ra trong cuộc sống, đó là mọi việc diễn ra một cách từ từ và chán chường. Nhưng không còn thế nữa, đối với người xem và Theodore khi Her xuất hiện. Dù không biết tiếng Anh nhưng điều làm tôi ấn tượng nhất chính là giọng nói của cô ấy, thật khó để diễn tả cho đúng cảm nhận của tôi. Her là một cô gái (nhân tạo) có nhiều tính cách hay đặt tính mà bất cứ người đàn ông nào mong ước, đó là trí tuệ, vui tính, thành thật với cảm xúc, có cả đam mê, ham muốn… cuối cùng là người ta có thể ngắt kết nối bất cứ lúc nào mà họ muốn, luôn có mặt để lắng nghe và chia sẻ. Ở đây chúng ta thấy được tính tiện lợi mà tôi có nói ở phần trên, khi cần là có ngay, khi không cần thì biến mất. Con người không chịu bất cứ trách nhiệm nào đối với “người bạn” này, không có bất cứ đòi hỏi gì về vật chất cũng như tinh thần. Chính sự hoàn mỹ đó khiến người ta say mê, bởi sự chia sẻ và cảm thông mà tình yêu cũng hình thành.
Tuy rằng con người có một thân xác với các nhu cầu của nó, nhưng con người lại hoạt động trên sự điều khiển của tâm hồn. Vì thế, khi tâm hồn cảm thấy mình được hạnh phúc, nó có thể khiến con người vượt qua mọi rào cản của thân xác. Quan hệ tình dục khiến con người say mê, nhưng sự say mê đó sẽ đạt đến mức cao nhất khi nó được thực hiện trong tình yêu, và khi tình yêu đạt đến chiều sâu nào đó thì người ta vẫn có thể hạnh phúc khi làm tình mà không có cơ thể bạn tình. Với sự phát triển của công nghệ thông tin như hiện nay thì việc làm tình qua điện thoại đã không còn xa lạ gì. Dù là phim hay thực tế, khi tinh thần được đáp ứng một cách trọn vẹn thì con người đều có thể vượt qua cả luân lý, một con người yêu một trí thông minh nhân tạo thì không có gì là vượt quá trí tưởng tượng.
Vậy sự việc có dừng ở đó? ở chỗ con người đạt được hạnh phúc về mặt tinh thần? Chắc chắn là không, khi hạnh phúc đó được xây dựng trên nền tảng là sự ích kỷ và vô trách nhiệm. Mất kết nối với Her khiến Theodore cảm thấy hoảng loạn, vì anh ấy đã quen với việc luôn được đáp ứng một cách vô điều kiện. Anh ấy quên rằng Her là sản phẩm của một công ty phần mềm chứ không phải là một con người tự do thật sự.
Mọi thứ trong thế giới này đều có giới hạn của nó, và sản phẩm này không chỉ dành cho riêng anh ấy mà nó sinh ra để phục vụ tất cả mọi người, trong khi chia sẻ, yêu đương và làm tình với anh ấy thì có thể ngay chính lúc đó, Her cũng đang chia sẻ, yêu đương và làm tình với hàng trăm, thậm chí hàng ngàn người đàn ông khác. Khả năng kết nối của trí tuệ nhân tạo là vô cùng lớn khi so với con người.
Ai trong tất cả đàn ông có thể chấp nhận được việc này? Sự ích kỷ của con người trong tình yêu luôn muốn rằng mình là duy nhất với đối phương. Bởi sự ích kỷ mà khi yêu, họ luôn đặt lợi ích của bản thân lên cao nhất, họ bỏ qua nhu cầu của người tình, họ cảm thấy sẽ hạnh phúc hơn, thỏa mãn với một tình yêu biết phục vụ tận tụy nhưng ít đòi hỏi, mà tất cả những điều đó chỉ dành cho riêng họ mà thôi. Đây là một ảo tưởng của con người, họ chỉ nhìn thấy nhu cầu của chính họ là quan trọng nhất, mà quên đi đối phương cũng có nhu cầu giống như mình.
Sự thật về Her đã chạm tới ranh giới cuối cùng về luân lý tình yêu của con người. Tôi đang nói đến tình yêu giữa nam và nữ chứ không phải tình yêu thương với người khác. Nếu tình yêu này không mang tính duy nhất thì con người không bao giờ đạt đến hạnh phúc trọn vẹn, hôn nhân và gia đình sẽ sụp đổ hoàn toàn, và tình yêu sẽ mất đi giá trị cao quý nhất đó chính là sự vĩnh cữu (dù thực tế sự vĩnh cữu đó rất hiếm hoi). Khi đó, tình yêu chỉ là những khoảnh khắc của thực tại và không có một đảm bảo nào trong tương lai dành cho nó. Dù rằng cuộc sống này luôn biến đổi, nhưng nếu con người không còn đặt niềm tin vào một tương lai tươi đẹp thì sẽ đi về đâu? Có người sẽ nói “đừng mong chờ, đừng tính trước, hãy buông bỏ” nhưng có lẽ chỉ có thánh mới làm được việc đó, mà làm thánh thì không dễ tí nào.
Tuy nhiên, con người vẫn có thể đạt được hạnh phúc khi hiểu về chính mình, hiểu người khác như chính mình, để không phải chỉ biết đòi hỏi mà còn biết phục vụ, không chỉ muốn được yêu mà còn phải biết trao tình yêu cho người mình yêu. Trong sự cho đi , chúng ta được nhận lại, rồi khi cả 2 đã hiểu thì biết rằng cho đi càng nhiều sẽ nhận lại càng nhiều. Nếu không! Sẽ chẳng có gì để nhận!
………….
Tái bút: Có sự trùng hợp nào đó giữa tôi với Theodore, về tâm hồn, cũng như cách sống. Và tên thánh rửa tội của tôi cũng là Theodore. Anh ta thể hiện cảm xúc qua các lá thư viết hộ, còn tôi qua những bài viết, anh ta yêu trí tuệ nhân tạo, tôi cũng yêu vài lần qua mạng ảo. Nên hiểu rằng dù cái ảo của anh ta hay của tôi thì tình yêu luôn là thật với chúng tôi. Khi xem bộ phim ấy, đến cuối phim anh ấy muốn quay về với hiện thực, thì cũng chính đoạn thời gian đó, trong tôi có một khao khát tìm được hạnh phúc từ hiện thực. Như cuốn sách Nhà Giả Kim đã chỉ ra, trong cuộc sống của chúng ta có rất nhiều “điềm báo” giúp ta hoàn thành định mệnh mình, và kho báu đang chờ đợi ta là có thật, chỉ là ta có dám dũng cảm tin tưởng và theo đuổi hay không.
Nếu bạn NHẬN RA GIÁ TRỊ CỦA BÀI VIẾT và SỰ KHÁC BIỆT với đa số bài trên mạng, hãy CHIA SẺ hoặc hỗ trợ tài chính bằng cách ĐĂNG KÝ THÀNH VIÊN và đọc các bài viết với mức phí 1000đ/bài – KHÔNG CÓ HÌNH THỨC BẮT BUỘC TRẢ PHÍ, việc trả phí phụ thuộc và sự TỰ GIÁC của Thành Viên, tài khoản được ghi trên TRANG CHỦ.
Top 120 Best review phim ý nghĩa trên Chí Blog
About Author
Bạn tôi góp ý là: nhiều người ở VN thích làm màu, nên tôi cần làm màu hơn thế. Cho nên các bạn cứ nghĩ tôi rất “đỉnh” là được!