Review phim Little Fish: nhớ hạnh phúc – quên khổ đau

Little Fish (Cá Nhỏ – 2021) là phim tâm lý – giả tưởng với chủ đề mất trí nhớ từng có trên nhiều phim khác, tuy nhiên không vì thế mà trở nên kém ý nghĩa. Nếu các bạn quan tâm đến điện ảnh thế giới thì sẽ thấy Little Fish có sự tương đồng nào đó với bộ phim Eternal Sunshine of the Spotless Mind, theo cách nào đó thì nó mang tính kế thừa, thông điệp chính khá giống nhau nhưng Little Fish lại thể hiện một góc nhìn gần gũi và đa diện hơn, còn bộ phim có IMDb 8.3 kia thì sâu sắc và thâm thúy hơn. IMDb 6.9 , xem phim để biết thêm chi tiết hoặc đọc bài tiếp.

Ý nghĩa thông điệp truyền tải

Phim được bắt đầu bằng sự gặp gỡ giữa Emma và Jude nhờ vào một con chó, nếu bạn xem đến cuối phim thì sẽ biết cuộc tình giữa họ cũng kết thúc ngay tại điểm này vì căn bệnh mất trí nhớ, theo cách nào đó thì nó sẽ tạo ra một vòng lặp của một tình yêu hạnh phúc. Phim này vừa giống lại vừa khác với Eternal Sunshine of the Spotless Mind, giống ở điểm mất trí nhớ và vòng lặp, cũng có 2 cặp đôi, khác ở chỗ cặp đôi thứ 2 trong phim Little Fish mang sự tương phản chứ không phải tương đồng, và việc mất trí nhớ là sự bị động chứ không phải chủ động.

Thường thì thông điệp chính của những phim về mất trí nhớ sẽ giúp người xem hiểu được những điều gì giá trị trong cuộc sống cần phải nhớ và điều gì cần phải học cách quên để đạt được một cuộc sống hạnh phúc. Riêng phim này thì không dừng lại ở đó, phim còn chỉ cho chúng ta về cách mà chúng ta nhớ và quên, đây là những điều vô cùng thiết thực. Có một trường hợp bất khả kháng trong việc quên, đó là người mẹ của Emma, bà ấy đôi khi mất trí nhớ vì tuổi già, phần còn lại thì đa số quên vì họ không thật sự quan tâm, họ chỉ nhớ đến bạn khi họ cần ai đó để chia sẻ hoặc cần sự giúp đỡ, cũng có một ít trường hợp là họ vẫn nghĩ đến bạn nhưng bởi tính cách của họ có xu hướng khép kín nên không liên lạc với bạn.

Trong phim, khi căn bệnh mất trí nhớ trở nên phổ biến, điều đầu tiên Emma làm là chuẩn bị nhiều phương pháp để đối phó với nó, ví dụ như ghi lại nhật ký những kỹ niệm đẹp giữa họ, quan tâm đến phương pháp chữa trị từ phía chính phủ, thường xuyên làm phép thử về trí nhớ đối với Jude, và bản thân Jude luôn trả lời cô ấy một cách thành thật không né tránh, họ không giấu diếm hoặc lừa dối nhau, trừ vài trường hợp khiến cho người kia đau khổ, ví như sau hành động thử nghiệm đâm mũi tiêm vào não, Jude không khỏi bệnh, nhưng anh ấy đã chọn thời điểm thích hợp nhất để nói ra chuyện đó. Phải nói rằng xuyên suốt bộ phim thì chúng ta luôn luôn thấy được tình yêu thắm thiết giữa họ, và một cái kết như thế là xứng đáng và logic.

Còn riêng với cặp đôi Samantha và Ben thì sao? Họ quá vô tư, mà một góc nhìn khác của “sự vô tư” là họ không thật sự quan tâm đến nhau, tình yêu giữa họ ít hơn là họ tưởng. Kinh nghiệm sống đã cho tôi rất nhiều bài học về điều này, khi 2 người sống cùng nhau, nếu họ thật sự quan tâm nhau thì rất khó xẩy ra sự lừa dối mà không bị phát hiện, trừ trường hợp nhận thức của bản thân họ quá kém cỏi. Ben bị mất trí nhớ, anh ta giấu nó, anh ta làm lơ với nó, còn Samantha thì hoàn toàn không biết gì. Ngoài ra thì phản ứng của cặp đôi này lại hoàn toàn mang tính tiêu cực khi đối diện với hiện thực, họ tìm cách trốn tránh nó chứ không phải là tìm giải pháp cho nó, thế là tình yêu của họ cũng chết theo căn bệnh mất trí nhớ.

Chúng ta thấy gì qua cách Emma hỏi Jude về những điều cần nhớ? Emma hỏi về tên của cô ấy, ngày cưới của họ, màu sắc mà cô ấy thích, lần đầu họ gặp nhau, tuy nhiên trọng tâm không phải ở đó, mà ở chỗ điều gì hoặc cái ý nghĩa phía sau những biểu tượng mang tính hình thức đó. Ví như người yêu của bạn thích màu xanh da trời, tại sao? Màu xanh ấy mang ý nghĩa gì với cô ấy / anh ấy? Màu xanh ấy gắn liền với những kỹ niệm quan trọng nào và nó tác động đến người yêu của bạn ra sao? Đó mới chính là điều tạo nên ý nghĩa của đời sống.

Chí Blog có kịch bản phim điện ảnh, ai mua không?

Tình yêu chính là thứ gắn kết giữa 2 con người, để tạo ra một vòng lặp hạnh phúc

Chúng ta cũng thấy phim thể hiện điều đó trong tính bao quát hơn, là chuyện Emma cảm thấy chán nản với công việc làm bác sĩ thú y, vậy vai trò của một bác sĩ thú y là gì? Là chữa bệnh cho những con thú bị bệnh, mang lại sự sống cho chúng, nhưng điều mà Emma đang làm là gì? Cô ấy phải tiêm thuốc độc cho những con vật già nua bị chủ nhân “vứt bỏ”, điều này xẩy đến khi con người còn quá ít tình yêu.

Biểu tượng quan trọng nhất trong bộ phim chính là “cá nhỏ” và cũng là tựa phim, con cá nhỏ gắn liền với kỷ niệm ngày Jude cầu hôn Samantha. Lời nhận xét của June về “cá nhỏ” sống yên bình trong cái hồ cũng mang hàm ý, con cá đó sỡ dĩ có thể sống yên bình là bởi vì nó được bảo vệ trong cái hồ với những nhu cầu thiết yếu đã được chuẩn bị đầy đủ, giống như cách mà Samantha đã làm mọi thứ để bảo vệ tình yêu giữa họ.

Phim cũng nói về sự sợ hãi của con người khi đối diện với những tai họa, điều họ làm không phải xây dựng mà là đập phá. Hoặc cách mà “hệ thống” đối xữ với người dân, họ tạo ra niềm hy vọng huyền ảo, cái việc Jude sữ dụng cái nẹp dùng cho chó và Samantha dùng ống tiêm thú y để chữa trị theo phương pháp của hệ thống, nó mang thâm ý, tức là dân chúng bị so sánh như loài thú.

Sự tương phản rõ nhất là những điều cặp diễn viên chính trải qua và sự náo loạn trong thành phố, điều này khiến tôi nghĩ đến biểu tượng “cá nhỏ”, trong phim đôi khi nhắc đến cá voi hoặc cá mập, chúng tượng trưng cho con người trong xã hội, cái hồ cho “cá nhỏ” là “gia đình” hoặc “tình yêu”, nếu không có những thứ này thì những “cá nhỏ” sống trong biển rất dễ bị những con cá lớn nuốt chửng.

Nói tóm lại thì nếu tồn tại tình yêu thật sự, thì con người sẽ không bị lạc mất nhau khi đối diện với những thử thách trong cuộc đời, ngoài ra thì phim còn cho ta một bài học khác, khi chúng ta nỗ lực bảo vệ tình yêu, nó không những giúp ta bảo vệ và lưu trữ những kĩ niệm đẹp, mà quá trình bảo vệ đó còn tạo ra những vô số những điều tốt đẹp ngay trong thực tại của cuộc sống. Nhờ những tấm ảnh trên tường, Jude và Samantha đã đón nhận hạnh phúc trong mỗi ngày dù Jude đã mắc phải bệnh mất trí nhớ.

Còn về cái kết phim thì sao? Nếu họ ở nhà, mọi thứ đã được chuẩn bị tốt để họ nhận ra nhau và yêu nhau, nếu họ ở nơi hoang vắng, họ cũng sẽ nhận ra nhau bởi con chó – biểu tượng cho bản năng, giống như lời của Jude khi nói rằng anh ấy cảm thấy giọng nói của Samantha quen thuộc, bản năng là tiền đề để xây dựng một mối quan hệ và từ đó phát triển những giá trị tinh thần tạo nên ý nghĩa đời sống của mỗi con người, bản năng rất quan trọng và rất khó mất đi, nhưng nó chỉ có giá trị khi chúng ta biết trân trọng nó và dùng nó đúng với vai trò của nó, điều này được thể hiện rất rõ trong phim Perfect Sense, về biểu tượng “cá nhỏ” thì bạn có thể tham khảo phim Paterson.

Cảm ơn các bạn đã đọc bài, nhớ chia sẽ bài viết và giới thiệu Chí Blog đến mọi người, và tích cực “cứu tế” để mình có thêm động lực viết bài nghen.

OCB – ngân hàng phương đông, tk: 0003100008898001, NGUYỄN MINH CHÍ, chi nhánh Thủ Đức. Hoặc: Nguyễn Minh Chí, NH TMCP SAI GON THUONG TIN CN TIEN GIANG, Số TK: 0601 4671 8526

Facebook Comments

About Author

Minh Chí

Bạn tôi góp ý là: nhiều người ở VN thích làm màu, nên tôi cần làm màu hơn thế. Cho nên các bạn cứ nghĩ tôi rất "đỉnh" là được!

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Next Post

Review phim On Body And Soul: sự đồng điệu của tâm hồn

T7 Th6 19 , 2021
On Body And Soul (Thể Xác Và Tâm Hồn – 2017) là một trong những phim đẹp nhất về thể loại tâm lý – tình cảm mà tôi từng xem. Không bất ngờ khi phim giành được giải Gấu Vàng và nhiều giải khác ở LHP Berlin, tôi chỉ biết […]

You May Like

Translate» English - Vietnamese