Review ý nghĩa phim Paterson: chúng ta yêu sự tầm thường

Paterson (2016) là phim tâm lý nói về những cuộc đời tầm thường, đừng hiểu chữ “tầm thường” như một ý châm biếm, mà nên hiểu nó như điều gì đó không được vĩ đại, nhưng nó cũng có những vẻ đẹp và sự quyến rũ đặt biệt. Nếu đứng ở một góc nhìn sâu sắc, có thể sự tầm thường của con người khiến chúng ta cảm thấy tiếc nuối, vì nó thể hiện sự dừng lại của tâm trí con người, tuy nhiên, nó lại tạo ra một sự bình yên đối với con người, dù con người đang sống trong nó không hoàn toàn nhận thức được điều đó. IMDb 7.4 , xem phim nếu muốn biết thêm chi tiết hoặc đọc bài tiếp.

Ý nghĩa thông điệp truyền tải

Mỗi ngày, mặt trời mọc và lặn, chúng ta đến sở làm, chúng ta làm những công việc giống như ngày hôm qua, và điều đó cứ diễn ra từ ngày này sang ngày kia, bạn có cảm thấy chán một cuộc sống như vậy? Tất cả chúng ta đều chán, nhưng bằng cách nào chúng ta vượt qua nó từ năm này sang năm khác? Vì chúng ta không nhận thức hoặc ít nhận thức rõ về những gì đang diễn ra trong đời sống của chúng ta, và vì chúng ta có những mộng tưởng vĩ đại, mà những mộng tưởng vĩ đại thì khó đạt được trong phút chốc – chúng ta hiểu rất rõ về điều này. Thế là cuộc sống cứ kéo dài mãi với sự lặp đi lặp lại đến vô tận, đến khi chúng ta trút hơi thở cuối cùng, bao giờ chúng ta còn tin vào mộng tưởng và theo đuổi nó – dù chỉ bằng tâm trí chứ không phải hành động, chúng ta có thể vượt qua sự nhàm chán.

Paterson là tên nhân vật chính, thành phố anh ta sống cũng có tên là Paterson, đó là nơi sinh ra của một nhà thơ vĩ đại và nhiều danh nhân khác. Paterson là một nhân viên lái xe Bus, anh ấy có một người vợ quyến rũ, cô ấy yêu nghệ thuật, cô ấy thường trang trí nội thất căn nhà với những hoa văn hình tròn có màu trắng đen, cái vòng tròn ấy giống như một vòng luân hồi vô tận, vì dù đổi tới đổi lui, thì nó chỉ có bao nhiêu đó. Điều này hết sức đơn giản để hiểu, vì đời sống của cô ấy chỉ giới hạn trong cái không gian nhỏ bé đó, có một người chồng để quan tâm, căn nhà, những cái bánh, một con chó.

Paterson cũng giống như người vợ, mỗi ngày anh ấy lái xe Bus quanh thành phố, đón hành khách và đưa họ đến nơi cần đến, anh ấy có mộng tưởng trở thành một nhà thơ, đó cũng là hy vọng của người vợ, nhưng làm sao có thể làm được những bài thơ tuyệt vời khi anh ấy chỉ có thể sống trong cái vòng tròn chật hẹp đó, nó giống như bài “thơ tình” về chiếc hộp đựng những que diêm, hoặc giống như bài thơ về “trời mưa” của cô bé. Ừ thì trong chiếc hộp xinh xắn chứa những que diêm và chúng ta dùng que diêm để châm điếu thuốc, hoặc trời mưa thì nước mưa sẽ rơi xuống trên mọi thứ, đó là những điều mà chúng ta ai cũng biết, tuyệt tác không phải như vậy, người ta phải so sánh tình yêu hoặc cơn mưa với những hình ảnh sâu sắc hơn và ý nghĩa hơn thì mới thành tuyệt tác.

Cuộc sống mỗi ngày là những vòng luân hồi vô tận, nhưng nó cũng có những vẻ đẹp khiến con người say mê

Tuy nhiên, trong một chiều sâu nhận thức khác, thì tình yêu trong bài thơ tầm thường đó, hoặc cơn mưa trong bài thơ của cô bé, cả 2 điều đó lại thể hiện tính chất vĩnh hằng của nó; cả Paterson lẫn cô bé sẽ không nhận thức được điều này nhưng tâm hồn hoặc vô thức của họ cảm nhận được. Đó là điều hết sức lạ lùng của con người và cuộc sống.

Bộ phim giống như sự tiếc nuối ở chỗ con người không thật sự nhận thức được vẻ đẹp của thế giới dù tâm hồn họ cảm nhận được. Tôi lấy một ví dụ, khi bạn sống ở nơi bạn đang sống, bạn yêu thương nó nhưng bạn cũng quá quen với nó, rồi khi bạn lớn lên, bạn đi nhiều nơi, bạn thấy nhiều thứ, rồi khi trở về quê hương, bạn sẽ thấy nó vừa quen và vừa lạ, bạn sẽ nhìn ra rất nhiều nét đẹp ở quê hương của bạn, một nét đẹp sâu sắc hơn, và nếu bạn là một nhà thơ giỏi, bạn sẽ tạo ra một bài thơ tuyệt tác về quê hương của bạn. Còn nếu bạn sống cả đời ở nơi đó, bạn chỉ cảm nhận như lúc ban đầu.

Con người bị trói buộc trong cái vòng tròn nhỏ hẹp của cuộc sống chỉ vì sự thiếu nhận thức về những yếu tố đang chi phối lên đời sống của họ, nó giống như cái thùng thư bị nghiêng, ở đoạn gần cuối phim thì chúng ta mới biết là do con chó gây nên, điều đó cũng giống như những lần Paterson dắt chó đi dạo vào ban đêm, anh ấy để con chó dẫn đường và anh ấy đi theo nó, anh ấy chỉ dừng lại khi đến quán Bar – nơi anh ấy muốn vào; ngày hôm sau con chó lại đi theo đường cũ, vì nó chỉ là một con chó. Mặc dù đời sống của Paterson bị chi phối bởi con chó, hoặc bởi những yếu tố tầm thường như vậy, nhưng bản thân đời sống ấy cũng tạo ra những điều để con người “sống” cho qua ngày.

Hoặc chúng ta nghe về cuộc trò chuyện của 2 người đàn ông trên xe Bus, họ gặp được những cô gái họ thích, nhưng vì hôm sau phải thức sớm để làm việc nên mọi chuyện kết thúc ở nửa chừng, nó chẳng tạo ra được kết quả gì, và chuyện như thế sẽ lặp đi lặp lại mãi, giống như tập thơ của Paterson bị con chó xé nát, tập thơ ấy sẽ không bao giờ được hoàn thành để Paterson nhận ra sự thật rằng anh ấy làm thơ dở tệ, và vì không nhận ra sự thật đó, anh ấy vẫn nuôi lấy giấc mơ là trở thành nhà thơ vĩ đại vào một ngày nào đó, và nhờ vậy mà anh ấy vẫn có thể vượt qua sự nhàm chán của những vòng lặp vô tận của cuộc đời.

Chí Blog có kịch bản phim điện ảnh, ai mua không?

Nói đi thì phải nói lại, những con người tầm thường sẽ có được những hạnh phúc mặc dù cũng tầm thường như nó mang lại sự bình yên, điều đó giống như sự quyến rũ của người vợ của Paterson vào mỗi buổi sáng, cô ấy rất đẹp. Quả thật tôi khó mà đánh giá được chuyện con người thật sự cần điều gì hơn, trở thành và tạo ra điều gì đó vĩ đại, hoặc vẫn sống trong cái sự tầm thường quyến rũ. Vì mỗi điều sẽ cho chúng ta một hạnh phúc hoàn toàn khác biệt và không thể so sánh. Đó là điều mang tính nhân văn.

Về chuyện Paterson gặp du khách người Nhật, khi du khách hỏi Paterson có phải nhà thơ hay không, Paterson trả lời anh ấy chỉ là người lái xe Bus, bản thân Paterson biết anh ấy là ai, nhưng vị khách vẫn tặng anh ấy một quyển sổ để chép những bài thơ, vì du khách hiểu Paterson cần nó để vượt qua cuộc sống của chính anh ấy, đó có thể là một cuộc sống hết sức vô vị đối với du khách. Còn về câu nói “A ha”, nó thể hiện du khách hiểu Paterson chẳng biết gì về thơ dù thành phố của anh ấy có một nhà thơ vĩ đại, cũng giống như việc Paterson không thật sự hiểu về vẻ đẹp của thành phố nơi anh ấy sống, nhưng có lẽ điều Paterson biết đã đủ để anh ấy cảm thấy hạnh phúc với nó.

Cuộc sống giống như bài hát ở cuối phim, có rất nhiều thứ để con người chọn lựa, nhưng với phần đông con người, họ đã chọn rồi, ví như con cá vàng trong bài hát, cho nên họ không quan tâm đến những con vật khác, đơn giản vì họ yêu ngay cá vàng trong lần nghe đầu tiên; giống như việc Paterson yêu vợ, và khi người vợ nói muốn có 2 đứa bé sinh đôi, thì sau đó đến đâu Paterson cũng thấy những cặp sinh đôi, chúng ta biết những cặp sinh đôi thì khá hiếm, nhưng nếu chúng ta quan tâm, chúng ta luôn thấy điều chúng ta muốn thấy.

Khát vọng về sự vĩ đại luôn có ở tất cả mọi người, những câu chuyện trên xe Bus, họ nói về những nhân vật vĩ đại, nhưng họ sống một cuộc đời tầm thường, đó là sự thật, và họ cần những con người vĩ đại đó như cần không khí để sống, tuy nhiên để trở nên vĩ đại thì quá khó đối với phần đông trong chúng ta.

Cảm ơn các bạn đã đọc bài, nhớ chia sẽ bài viết và giới thiệu Chí Blog đến mọi người, và tích cực “cứu tế” để mình có thêm động lực viết bài nghen.

OCB – ngân hàng phương đông, tk: 0003100008898001, NGUYỄN MINH CHÍ, chi nhánh Thủ Đức. Hoặc: Nguyễn Minh Chí, NH TMCP SAI GON THUONG TIN CN TIEN GIANG, Số TK: 0601 4671 8526

…………………….

Nhớ Share bài viết, Like Chí Blog (Facebook) để dễ dàng theo dõi những bài viết mới.

Top 120 Best review phim ý nghĩa trên Chí Blog

Top 50 bài review sách văn học kinh điển của Chí Blog

Những phim cùng chủ đề:

Có Nên Chăng Chấm Dứt – I’m Thinking Of Ending Things (2020): không bao giờ! Đó là câu trả lời – new

Giấc Mơ – Donnie Darko (2001): bẫy sâu cho người xem

Cá Lớn – Big Fish (2003): bí mật của hạnh phúc – Nghệ Thuật

Bóng Ma Sợi Chỉ – Phantom Thread (2017): độc dược tình yêu – Nghệ Thuật

Sao Y Bản Chính – Certified Copy (2010): quá trình ‘thực chứng’ của bản sao

Facebook Comments

About Author

Minh Chí

Bạn tôi góp ý là: nhiều người ở VN thích làm màu, nên tôi cần làm màu hơn thế. Cho nên các bạn cứ nghĩ tôi rất "đỉnh" là được!

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Next Post

Review phim It's Kind of a Funny Story: nhìn từ trên cao

T6 Th1 29 , 2021
It’s Kind of a Funny Story (như một truyện cười – 2010) là phim tâm lý – lạc quan và nhiều ý nghĩa, lẽ ra chứng trầm cảm và ý định tự tử là điều hết sức nặng nề, nhưng phim đã thể hiện theo lối kể chuyện khá nhẹ […]

You May Like

Translate» English - Vietnamese