Review ý nghĩa phim Requiem For A Dream: mộng ảo con con

Requiem For A Dream (Nguyện Cầu Cho Một Giấc Mơ – 2000) là phim tâm lý đậm tính nghệ thuật, nói về ảo mộng thành công của những con người bình thường trong xã hội, họ muốn được công nhận, được chiến thắng và được tôn vinh. Nhưng tất cả những điều đó chỉ là kỳ vọng huyền ảo được tạo ra để đánh lừa con người, giúp họ quên đi thực tại nghiệt ngã của đời sống. Phim này tương đối khó xem và khó hiểu đối với nhiều người, nhiều màu sắc nhưng có phần u tối, phim khiến người xem bị ám ảnh và cảm giác nặng nề. Cũng chính vì thế, thông điệp truyền tải cũng được thể hiện sắc nét hơn. IMDb 8.3

Phim kể về Harry là một thanh niên nghiện ma túy, cậu ấy sống cùng với người mẹ, có cô bạn gái là Marion và người bạn thân là Tyrone. Mẹ của Harry nghiện TV nên cậu ấy thường lấy TV mang đến tiệm cầm đồ để có tiền chơi ma túy; Harry cũng có ước mơ mở một cửa hàng và làm lại cuộc đời, cậu ấy lên kế hoạch kiếm tiền để thực hiện ước mơ đó, và … bạn nên xem phim hoặc đọc bài tiếp (câu quen thuộc trong những bài review hen – cười).

Phân tích ý nghĩ thông điệp

Phim được bắt đầu với một game show với dòng chữ “Chúng ta đã có người thắng”, đó là điều chúng ta vẫn thường thấy trong các chương trình TV ngày nay, sân khấu – nơi tụ họp của rất nhiều người được gọi là “thành công” trong nhiều lĩnh vực, đặt biệt là trong lĩnh vực truyền thông đại chúng, phía dưới sân khấu là những khán giả với quần áo xinh đẹp và tươm tất đang cổ vũ, trong những ngôi nhà trên khắp đất nước thì có hàng triệu người đang theo dõi với cặp mắt ngưỡng mộ, họ mong ước được trở nên nổi tiếng và thành công như những người đang đứng trên cái sân khấu đó, để được nói về bản thân cũng như đời sống của chính họ, để được đám đông phía dưới “hoan hô” với ánh mắt ngưỡng mộ như cách mà họ đã ngưỡng mộ. Đó là tâm lý chung của tất cả chúng ta, thứ tâm lý giúp chúng ta bám víu vào cuộc sống, tiếp tục sống, tiếp tục làm việc cật lực, tiếp tục hy vọng vào một ngày mai huy hoàng.

Người mẹ mơ ước gì khi xem chương trình đó? Bà ấy muốn mặc một chiếc váy sang trọng và trang điểm thật đẹp, đứng trước ống kính máy quay để nói về cuộc sống của bà ấy, nói về một cậu con trai ngoan hiền và thành công. Ước mơ đó có phần tương tự như của Harry, của Marion, của Tyrone, đó là làm chủ một cửa hàng – một công việc kiếm tiền chính đáng và mang lại cuộc sống hạnh phúc an bình. Tất cả chúng ta đều biết điều gì là tốt đẹp dành cho mình, chúng ta cũng hiểu rất sâu sắc về ý nghĩa hoặc bản chất của từ “thành công”. Vấn đề là, chúng ta đã thật sự làm gì để đạt được mơ ước đó? Có vẻ như mơ ước là một chuyện, thực tại lại là chuyện khác, chương trình game show vụt tắt vì Harry đã rút ổ cắm điện để lấy cái TV.

Cảnh thứ 2 đã chia khung hình ra làm 2 phần để nói về phản ứng của 2 nhân vật trong phim. Người mẹ chạy nhanh vào phòng để trốn tránh đứa con hư, trong khi đứa con thì vừa lấy TV vừa chửi mắng người mẹ tội nghiệp. Thật lạ lùng khi người mẹ mơ được nói về đứa con tốt đẹp nhưng sự thật thì hoàn toàn ngược lại, bà ấy chạy trốn vào phòng, chạy trốn hiện thực. Còn Harry thì sao? Cậu ấy biết rằng phải sống như thế nào mới là tốt, nhưng điều mà cậu ấy đang làm là sống ngược lại với điều mà cậu ấy mơ ước. Tại sao lại có sự trái ngược đó?

Đây không phải tình yêu và hạnh phúc, đây là tự hủy hoại nhau

Harry và Marion rất yêu nhau, khi bên nhau, Marion nói rằng cô ấy chưa từng cảm thấy ai yêu thương cô ấy như là Harry, sau đó họ cùng nhau chơi ma túy và ngây ngất bởi thứ chất vừa kích thích vừa gây nghiện này. Cái thứ “tình yêu” mà Marion vừa nói là thứ tình yêu như thế nào? Phải chăng nó được hình thành từ việc Harry đã chia sẻ thứ ma túy khiến tâm trí bay bổng với cô ấy? Và trong cơ say thoáng chốc của trí não, cô ấy cảm nhận được sự tuyệt vời mang tên “hạnh phúc”? Chúng ta cũng thấy sự tương đồng đó ở người mẹ khi bà ấy “yêu thương” đứa con bằng cách để nó làm mọi điều nó muốn, và bà ấy hạnh phúc khi được yên thân để xem cái chương trình game show kia. Nói cách khác, thứ mà người ta đang biểu diễn trên sâu khấu cũng là một loại “chất gây nghiện” và mang đến ảo giác nhất thời. Giống như tâm trạng của những người thích chơ vé số, khi họ bỏ tiền ra mua, họ cảm nhận được cái cảm giác trở thành một người giàu có, họ sẽ có được hàng tỉ đồng tiền mặt trong tương lai.

Người mẹ và 3 nhân vật còn lại đã làm những gì để đạt được ước mơ của họ? Vì không mặc vừa chiếc áo “đẹp” duy nhất của thời tuổi trẻ, và vì nó đã trở nên chật chội, người mẹ đã uống thuốc giảm cân, một thứ thuốc khiến con người không thấy đói, thứ thuốc tạo ra ảo giác đối với cơ thể. Thêm lần nữa, thứ thuốc này có sự tương đồng với cách kiếm tiền của Harry, cậu ấy bán ma túy để có tiền thật nhanh để mua cửa hàng. Trọng tâm trong hành động của 4 nhân vật này đều nằm ở 2 từ là “dễ dàng” và “nhanh chóng”.

Chí Blog có kịch bản phim điện ảnh, ai mua không?

Thật là dễ dàng khi chúng ta không cần phải lao động vất vả suốt nhiều năm trời để kiếm tiền, hoặc phải bỏ ra nhiều tâm trí để đối phó với cuộc sống như phải dạy dỗ một đứa con nên người, hoặc tìm hiểu đường đi nước bước về một ngành nghề nào đó; những việc như thế chán chết đi được! Vì thế chúng ta cứ nằm ỳ một chỗ và mơ mộng, trong lúc mơ mộng, chúng ta thấy chúng ta sống trong hạnh phúc, nếu buộc phải nhìn vào hiện thực, chúng ta tự an ủi mình rằng, ở ngoài kia, cũng có biết bao người đã thành công theo phương thức nhanh chóng ấy, hoặc nhìn lên TV mà xem, người thành công rất nhiều, nhiều lắm, để đạt được thành công thì đâu có khó gì. Ôi những con người chỉ thấy được những tờ vé số trúng, họ “không hề biết” có hàng triệu tờ vé số trật, không thấy được có hàng triệu người nỗ lực mà vẫn thất bại, hoặc họ chỉ thấy được cái vinh quang của người đã thành công mà không thấy được người đó đã phải khốn khổ thế nào để đạt được.

Tựa phim dịch chính xác nghĩa là Lễ Cầu Hồn Cho Một Giấc Mơ, nghĩa là dù người đang mơ còn sống nhưng giấc mơ của họ đã chết, nhưng vì sao giấc mơ đó đã chết? Nó chết vì người mơ xem trọng cái “bóng” hơn là cái “thực” của giấc mơ, vì họ không thật sự xem trọng nó mà chỉ dùng nó để tạo ra những ảo giác giả tạo về hạnh phúc cho thực tại, vì họ không dám đánh đổi và không chịu bỏ công sức ra để hoàn thành giấc mơ đó.

Phê phán thì như vậy, khi xét về bản thân mỗi người chúng ta thì sao? Chúng ta có khác 4 nhân vật trong phim? Tôi từng ước mơ trở thành họa sĩ, rồi mơ mình biết đàn piano, hoặc trở thành ca sĩ (cười), tôi cũng theo học các lớp đào tạo, nhưng có vẻ như khoản cách từ mộng tưởng đến hiện thực là quá xa xăm và quá khó khăn, những mơ ước đó cứ vỡ tan nhưng bong bóng xà phòng. Hiện tại tôi muốn trở thành nhà văn (cười +1), mà lần này khác à nghen, cố gắng học cách viết bài rồi tính tiếp.

Trở lại phim, do 4 nhân vật trong phim hiểu “tình yêu”, “hạnh phúc” và phương thức đạt được ước mơ theo cách lầm lạc, nên kết quả là họ hủy hoại nhau chứ không phải trao hạnh phúc cho nhau. Chính vì lẽ đó, việc hiểu rõ về bản chất con người và xã hội là điều vô cùng quan trọng, và cũng bởi vì có vô số những kẻ đã tạo nên thành công cho chính họ bằng cách tô son trét phấn lên cái vẻ hào nhoáng bên ngoài của những giấc mơ, biến giấc mơ thành những cái xác không hồn, bên ngoài thì rực rỡ nhưng bên trong thì hôi thối, họ bán cho chúng ta những “viên thuốc” tạo ra ảo giác và gây nghiện. Hãy cố gắng “tỉnh thức” để nhìn cho rõ sự thật, chỉ khi ấy chúng ta mới không cần “lễ cầu hồn” cho giấc mơ hạnh phúc của chính mình.

Phim còn nhiều thông điệp khác trong các khung hình hoặc phân đoạn, ví như đồng tử nở ra là đang đi vào sự chết; người mẹ nhìn con qua lỗ khóa, nếu bà ấy chịu mở cửa, không chuộc lại cái TV để đứa con không còn gì để bán lấy tiền chơi ma túy thì có lẽ sự việc đã khác cho chính bà ấy và chính con mình, thế hệ trước đi sai đường nên thế hệ sau cũng tiếp nối cái sai đó; “sự chết” không đến ngay tức khắc, nó giống những mũi tiêm trên cánh tay của Harry, chất độc sẽ ngấm dần và hủy hoại dần, sự việc diễn ra với Marion cũng thế, để rồi khi nhận ra thì không còn kịp nữa.

Cảm ơn các bạn đã đọc bài, nhớ chia sẽ bài viết và giới thiệu Chí Blog đến mọi người, và tích cực “cứu tế” để mình có thêm động lực viết bài nghen.

OCB – ngân hàng phương đông, tk: 0003100008898001, NGUYỄN MINH CHÍ, chi nhánh Thủ Đức. Hoặc: Nguyễn Minh Chí, NH TMCP SAI GON THUONG TIN CN TIEN GIANG, Số TK: 0601 4671 8526

………………..

Nhớ Share bài viết, Like Chí Blog (Facebook) để dễ dàng theo dõi những bài viết mới.

Top 120 Best review phim ý nghĩa trên Chí Blog

Những phim cùng chủ đề:

Kẻ Sát Nhân Không Mùi – Perfume: The Story of a Murderer (2006): phù du – vĩnh cữu

Lễ Hội Đẫm Máu – Midsommar (2019): bóng tối giữa bông hoa

Kẻ Đào Tẩu Giấc Mơ – Coma (Koma – 2019): con người không dám mơ

Tam GIác Quỷ – Triangle (2009): làm tổn thương chính mình

Vùng Hủy Diệt – Annihilation (2018): ung thư hay tiến hóa?

Chuyến Tàu Băng Giá – Snowpiercer (2013): sự cân bằng dối trá

Nỗi Đau – Calvary: nơi phúc lành ra đi

Her: ảo ảnh của tình yêu lý tưởng

Facebook Comments

About Author

Minh Chí

Bạn tôi góp ý là: nhiều người ở VN thích làm màu, nên tôi cần làm màu hơn thế. Cho nên các bạn cứ nghĩ tôi rất "đỉnh" là được!

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Next Post

Review phim Weathering With You: kệ con.. khỉ nó thời tiết

T6 Th5 22 , 2020
Phim Weathering With You (Đứa Con Của Thời Tiết – 2019) giống như một sự phản kháng mãnh liệt của người trẻ đối với sự xuống cấp về tình người và văn hóa ở Nhật. Đó là thông điệp được ẩn giấu phía sau tình yêu trong sáng và lãng […]

You May Like

Translate» English - Vietnamese