review phim 2001 A Space Odyssey: bình minh của sự chết

2001 A Space Odyssey (1968) là một huyền thoại cho thể loại phim giả tưởng – nghệ thuật, nó cực kỳ khó hiểu, tính đến thời điểm này mà nhiều người vẫn chưa thật sự có câu trả lời chính xác cho thông điệp của phim, một số người đưa ra câu trả lời cho chính họ, đám đông thì chạy theo những ai “nổi tiếng”. Riêng với Chí Blog – “website duy nhất siêu đa vũ trụ lượng tử giải mã phim nghệ thuật” cũng có câu trả lời riêng, tôi coi phim này cách đây vài năm, coi xong nó làm tôi bối rối, giờ coi lại và dành thời gian 3 ngày suy nghĩ mới tìm được câu trả lời riêng, nó hoàn toàn khác biệt với mọi câu trả lời của người khác, các bạn có muốn biết nó là gì không? IMDb 8.3 , bài viết tiết lộ nội dung phim.

Ý nghĩa thông điệp truyền tải

Thông thường thì những phim thế này đều mang tính ngụ ngôn – trừu tượng, nên dù lời giải là gì thì rất khó để biết nó có chính xác như ý nghĩ của đạo diễn hay không. Nhưng sau một thời gian dài viết review cho vô số phim nghệ thuật thì tôi nhận ra một điều, đó là mấy vị đạo diễn thuộc hàng đẳng cấp này rất thích “chơi khăm” mọi người, tất nhiên là họ không có ác ý, chỉ là “ác thú vị” thui, như bản tính “trẻ con” vậy, một loại “trẻ con” siêu việt cười bọn “người lớn” ngu ngốc. Kết hợp với điều đó là niềm tin của riêng tôi về định nghĩa “ánh sáng”, nên sẽ sinh ra câu trả lời khác biệt, nếu nói cho đơn giản thì phim này giống với câu chuyện ngụ ngôn “Đứa con hoang đàng” của Đức Jesus, và câu chuyện Cain giết Abel trong kinh cựu ước của người Do Thái, cái chết sinh ra do lòng đố kỵ, Cain bị đày ải và bị mọi người xua đuổi, tất nhiên phim này không đơn giản như vậy.

Bình minh của loài người được đánh dấu bởi điều gì? Không khó để trả lời, đó là khi loài người biết sữ dụng công cụ nhưng đây cũng là cái bẫy “chết người” nếu chúng ta hiểu sai về nó, vì cái gọi là “công cụ” sẽ được sữ dụng cho rất nhiều mục đích khác nhau, nó có thể là việc biết sữ dụng lửa để sưởi ấm và soi sáng trong đêm tối, cũng có thể là khúc xương sữ dụng cho việc giết chóc, việc con người đặt niềm tin vào định nghĩa nào sẽ đưa con người đến tương lai đó, vì vậy chúng ta phải rất cẩn thận khi chọn điều mà mình tin.

Cảnh đầu phim cho chúng ta thấy mặt trời hé lộ lên từng phần, và ánh sáng bắt đầu soi sáng mọi thứ, chúng ta gọi đó là buổi bình minh, thật sự thì có cái gọi là “bình minh” hay không? Và bản chất của “bình minh” là gì? Hiểu được điều tôi đang nói là có thể hiểu và giải mã gần như trọn vẹn bộ phim này, sự thật là … mặt trời – ánh sáng vẫn luôn ở đó, nó không tắt đi rồi bỗng nhiên phát sáng, bóng tối chỉ xuất hiện khi có thứ gì đó che đi ánh sáng, tức có thứ gì đó “ngăn” ánh sáng lại, hoặc khi chúng ta quay lưng về phía ánh sáng.

Như vậy cách mà chúng ta nhìn “bình minh” và định nghĩa nó thì chẳng khác chi cái bọn khỉ nhìn mặt trời bị che chắn một phần bởi khối chữ nhật màu đen – mà khi đó là giữa trưa, nội chuyện này thôi đã thấy vị đạo diễn “ác thú vị” đến cỡ nào (haha). Không chỉ thế đâu, chúng ta thấy gì trước khi khối chữ nhật hiện ra và bọn khỉ biết sữ dụng vũ khí? Đó là là bọn khỉ đang dành cỏ với bọn lợn rừng (cứ cho là lợn đi), hoặc cảnh cả 2 đàn khỉ dành nhau vũng nước, nghĩa là cái tính tham lam ích kỷ đã có trước đó rồi, sau đó thì khối chữ nhật đen hiện ra, bọn khỉ biết sữ dụng ống xương làm vũ khí, chúng bắt đầu giết bọn lợn ăn thịt, sau đó giết tiếp đồng loại để dành vũng nước, thế là khán giả òa lên “đây là bình minh của loài người! Khi con người biết sữ dụng vũ khí để giết chóc! Đó là nhờ vào khối chữ nhật màu đen nha!”, đó chẳng qua là cái hố mà đạo diễn đào sẵn để cho những ai có lối tư duy theo lối mòn nhảy vào, và thế là họ cứ thế “lọt hố” từ đầu phim đến cuối phim. Đây là lần khối chữ nhật hiện ra đầu tiên, chúng ta có thể coi là “sinh nhật” của loài người.

Con khỉ vui mừng sau khi giết đồng loại và giành lại vũng nước nên nó ném khúc xương lên trời cao, vèo! Khúc xương hóa thành con tàu vũ trụ bay ra ngoài trái đất, lúc này thì con người không cầm lấy “khúc xương” đó như bọn khỉ mà ở trong “bụng” của nó, đó cũng là lý do tại sao các con tàu vũ trụ đều có màu trắng từ mặt trong cho đến mặt ngoài và có tạo hình như xương, nên nhớ rằng khi này con người chưa đặt chân lên mặt trăng và chưa có trạm không gian nào hết nhé.

Chí Blog có kịch bản phim điện ảnh, ai mua không?

Oa! Sướng nha! Tương lai của chúng ta là được biến thành “xác ướp Ai Cập” nha!

Giờ chúng ta hãy chú ý đến sự “ngăn cách”, cả về vật chất lẫn tinh thần, vị giáo sư rời khỏi trái đất, rời khỏi gia đình, anh ấy ở trong một con tàu nhỏ, sau đó con tàu nhỏ chui vào bụng một trạm không gian lớn hơn, sự ngăn cách với bên ngoài ngày càng dày đặt hơn, và cuối cùng thì anh ấy chui vào khoang “ngủ” như những “quan tài” giống xác ướp Ai Cập và chết trong đó khi lên đường đến Mộc tinh, chuyện này cũng tương ứng với nhân vật Dave, khi làm nhiệm vụ, anh ấy mặc vào bộ đồ phi hành gia, chui vào tàu con, tàu con thì ở trong bụng tàu mẹ, đó là sự ngăn cách về thể xác, khi con người “co rút” càng ngày càng sâu vào trong và càng ngày càng xa trái đất.

Còn sự ngăn cách về tinh thần thì sao? Hãy nhớ lại cảnh vị giáo sư gọi điện về nhà, chỉ có đứa con bé nhất bắt máy, người chị thì đi đâu đó, người mẹ thì ra ngoài mua sắm, bản thân vị giáo sư thì ở ngoài trái đất, theo tuổi tác thì khoản cách càng xa hơn – đó là thế hệ khá nhiều tuổi; ở thế hệ của Dave chúng ta thấy sự thăng cấp, con vị giáo sư mừng sinh nhật ở nhà, nhưng bản thân Dave lại mừng sinh nhật trên đường đến Mộc tinh.

Vậy thì sự ngăn cách và sự rời xa đó giống điều gì? Đạo diễn cùng “ngôn ngữ điện ảnh” nào? Các bạn hãy chú ý đến trang phục của những tiếp viên trên tàu vũ trụ, hoặc con tàu vũ trụ đến Mộc tinh, đầu họ đội một cái nón tròn màu trắng, nói sao cho dễ hiểu nhỉ? Ví như những đứa trẻ mới sinh ra, cái chân và cái đầu nó gần nhau, nhưng càng lớn lên thì cái chân càng xa cái đầu hơn; hoặc sự khác nhau ở việc chúng ta đứng trên mặt đất thì “đầu đội trời, chân đạp đất”, nhưng khi ở ngoài vũ trụ thì nó “ngược” lại, đầu hướng vào trung tâm còn chân hướng ra bên ngoài, cho nên mới có rất nhiều cảnh các phi hành gia đi “ngược” là vì thế – mấy cảnh đó mang tính ẩn dụ hen, con người đang “phát triển” ngược.

Chính sự ngăn cách và nghi kỵ của loài người đã tạo ra sự chết, thời còn là con khỉ, “bọn chúng” giết nhau, 4 triệu năm sau, khi AI ra đời – có thể xem như AI là đứa con tinh thần của loài người, một giống loài mới – việc này giống như thần thoại Hy Lạp khi các vị thần tạo ra loài người, cũng vì sự nghi kỵ mà trên chuyến hành trình đến Mộc tinh thì con người và AI giết nhau, như cha và con giết nhau. Có thể nói loài người là chuyên gia về sự nghi kỵ, giống con khỉ đầu đàn ngồi ăn một mình, giống như việc chính phủ phát hiện khối chữ nhật rồi dùng dịch bệnh để che giấu bí mật, hoặc hành động của Dave và đồng nghiệp khi phát hiện AI phán đoán sai, con người có quá ít sự bao dung.

Nhiều người bảo rằng khối chữ nhật màu đen báo hiệu buổi bình minh của loài người, tôi thì cho rằng nó là báo hiệu của sự chết, cả 3 lần nó (khối nhỏ) hiện ra đều mang đến cái chết, mỗi lần hiện ra thì càng xa trái đất hơn, khi đến Mộc tinh chúng ta thấy cái lớn nhất, chính nó đã đưa Dave đến nơi xa vô cùng tận, và để anh ấy chết cô độc ở đó.

GIẢI MÃ KẾT PHIM: khi Dave lạc ở nơi “vô cùng tận” anh ấy thấy gì? Thấy bản thân đang ở trong cái áo phi hành gia, trong con tàu nhỏ, trong căn phòng sang trọng cổ điển có “ánh sáng” phát ra từ “mặt đất”; sau đó anh ấy già nua mặc áo phi hành trong phòng tắm, thấy anh ấy già hơn đang ngồi ăn, thấy anh ấy hấp hối trên giường và khối chữ nhật hiện ra, loài người chúng ta đang làm gì nhỉ? Bọc kín người trong phòng tắm, ngồi ăn cô độc trong căn phòng sang trọng để sau đó leo lên giường để chờ chết trong cô độc? Đó có phải là điều chúng ta hướng tới? Các bạn thấy nó phi lý vãi ra, nhưng thực tế thì đó là điều chúng ta đang làm.

Ngay khi sắp chết, Dave vươn tay ra hướng về phía trước, anh ấy không phải hướng về khối chữ nhật đen đâu, mà là “nhìn” xuyên qua nó, đi xuyên qua “bóng tối” để thấy bản thân được trở về trái đất với hình dáng của “trẻ thơ” (thai nhi) được bao bọc trong một lớp màn trong suốt – tương phản với bộ đồ du hành hoặc con tàu vũ trụ hoặc căn phòng sang trọng, cái màn sáng đó để ánh sáng đi xuyên qua, giống như bầu khí quyển của trái đất, giống như đứa con hoang đàng muốn trở về với người cha trong câu chuyện ngụ ngôn – nếu bạn muốn hiểu theo hướng tích cực.

Còn nếu hiểu theo hướng “ác thú vị” thì khác, ví như sau 4 triệu năm “phát triển” thì con người bản chất cũng như bọn khỉ ban đầu thôi, còn thứ bị cho là công cụ như khúc xương lại hóa thành một giống loài có cảm xúc như con người, Haha! Ý là con người thậm chí còn thua một khúc xương! Và con người đi từ con khỉ đến con khỉ có dáng người và cuối cùng hóa thành thai nhi ở trong bào thai và trôi nổi bên ngoài không gian – Ặc! Cách hiểu này là cực phản với mấy người cho rằng con người phát triển thành một siêu tân tinh gì đó hen!

Cảm ơn các bạn đã đọc bài, chúc các bạn xem phim hoặc xem lại phim vui vẻ, các bạn cứ tham khảo các bài trên mạng trong và ngoài nước (thường thì mấy bài trong nước cũng kiểu nhai lại mấy bài ngoài nước thôi, cứ kiểm tra rồi sẽ biết nha), sau đó chọn cách hiểu mà bạn nghĩ là hợp lý.

Cảm ơn các bạn đã đọc bài, nhớ chia sẽ bài viết và giới thiệu Chí Blog đến mọi người, và tích cực “cứu tế” để mình có thêm động lực viết bài nghen.

OCB – ngân hàng phương đông, tk: 0003100008898001, NGUYỄN MINH CHÍ, chi nhánh Thủ Đức. Hoặc: Nguyễn Minh Chí, NH TMCP SAI GON THUONG TIN CN TIEN GIANG, Số TK: 0601 4671 8526

Thương Nhớ Cố Hương – Nostalghia (1983): khi sự sống phân đôi – Nghệ Thuật

Solaris (1972): đại dương tinh thần của thế giới – Nghệ Thuật

Lồng Chim – Bird Box (2018): con người thua cả chim

Bí Ẩn Hành Tinh Chết – Prometheus (2012): bài học từ nguồn cội

Bí Mật Trái Đất Diệt Vong – Oblivion (2013): thì ra trái đất diệt vong là do UFO

Người Máy Trỗi Dậy – Ex Machina (2015): thông minh hay khôn lỏi

Mặt Trăng – Moon (2009): tất cả chỉ là ảo ảnh

Lucy Siêu Phàm – Lucy (2014): khi nghệ thuật đá đểu khoa học (cười)

Facebook Comments

About Author

Minh Chí

Bạn tôi góp ý là: nhiều người ở VN thích làm màu, nên tôi cần làm màu hơn thế. Cho nên các bạn cứ nghĩ tôi rất "đỉnh" là được!

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Next Post

Pi Network: tại sao nhiều người điên cuồng chạy theo nó?

T5 Th3 9 , 2023
Như các bạn đọc thân quen cũng biết, Chí Blog – “website duy nhất siêu vũ trụ đa lượng tử giải mã phim nghệ thuật” luôn nói thật, bài viết này mục đích chủ yếu là “khuyến khích” dùng “mã giới thiệu” của tôi: chiblog2806 nếu các bạn dự định […]

You May Like

Translate» English - Vietnamese