Review Phim – Tội Phạm Nhân Bản 2049 ( Blade Runner) – CHÍ BLOG

(1k) Tôi không biết bộ phim này đang trình chiếu cho đến khi một đồng nghiệp nói nó dở, rằng chị ấy thất vọng về tiết tấu (chậm) lẫn âm thanh (chát chúa) và điều khiến chị ấy đi xem là bởi vì nó được đánh giá là hay, bởi số điểm IMDb 8.6. Tôi vừa xem xong ở rạp, nó như thế nào? Thứ nhất, nó là một bộ phim giả tưởng – tâm lý hơn là đa số phim giả tưởng mang tính giải trí hay mang nội dung lồng ghép nhưng vẫn tạo ra sự lôi cuốn về một thế giới tương lai.
Dù được khen nức nở về tính nghệ thuật trong hình ảnh và âm thanh trong một số bài viết giới thiệu nhưng tôi không cảm thấy ấn tượng lắm, có đôi lúc tôi tự hỏi là những người viết bài có thật sự cảm nhận như họ đã viết, hay bởi vì họ thấy số điểm IMDb cao, hay họ đọc hoặc nghe được đánh giá của các chuyên gia trong lĩnh vực?! Sự nghi ngờ đó xuất hiện vì tôi thấy có quá nhiều người tin vào sự đánh giá của người khác hơn là sự cảm nhận từ chính bản thân họ (dù rằng nhiều lúc những đánh giá đó là chính xác)
Tôi đã đi xem cũng vì IMDb cao, vì hầu hết các phim điểm cao đều chưa từng làm tôi thất vọng. Tôi không bảo hình ảnh và âm thanh dở, nó đẹp, chỉ là chưa tạo ra được một ấn tượng vượt mức khiến tôi chú ý. Điều khiến tôi chú ý là nội dung của nó, nội dung dù không mới trong thế giới điện ảnh ngày nay nhưng chúng ta phải hiểu rằng không phải cái gì không mới và tràn lan thì sẽ mất ý nghĩa của nó. Có hằng hà sa số nội dung rất cũ, nó có thể xuất hiện từ khi con người đạt được mức độ nhận thức nào đó, nhưng nó vẫn luôn mới với vô số con người trong từng thế hệ, vì để hiểu được nó lại không dễ dàng với bất kỳ ai. Những nội dung đó xoay quanh thân phận con người, những câu hỏi triết học mang tính nhân bản từ xưa đến giờ, mục đích và ý nghĩa của cuộc sống? bản chất của con người, điều gì tạo nên con người?…
Câu trả lời – như lẽ tất nhiên sẽ gắn liền với bản chất của nó và những gì tác tạo lên nó. Nhưng bản thân thế giới này vẫn đang phát triển theo một hướng mà có thể sẽ vượt xa mọi thứ từng gần gũi với nó (con người). Những điều đó thúc đẩy một quá trình định nghĩa lại về bản chất thật sự, ví như người nhân bản hay trí thông minh nhân tạo. Họ – nếu có một tương lai như thế, liệu có được xem là một con người thật sự dù không có một cơ thể như con người, không được sinh ra theo cách thông thường, không có một ký ức chân thật? Tất cả những điều này đẩy ta tới một cánh cửa vượt ra khỏi sự giới hạn của thế giới vật chất tác tạo nên ta và được xem như bản chất của ta. Vật chất và tinh thần là 2 thứ tạo nên ta, vậy nếu thiếu vật chất thì sao? Số điểm của bộ phim hay những bộ phim tương tự như thế đã cho ta thấy rằng ngày càng có nhiều người hơn trong loài người đã bước qua cánh cửa đó.
Sự sống thật sự vượt qua giới hạn của một thân thể mà tinh thần – tâm hồn – linh hồn ngự trị trong đó. Chỉ cần tâm hồn tồn tại với những đặc tính tạo nên nó, nó vẫn là con người. Những đặc tính đó là gì? không khó để trả lời vài thứ cơ bản như tình yêu, cảm xúc, lý trí, tự do. Vâng! bộ phim đã nói về những điều đó, nó đặt chúng ta trong một thế giới mà những nhân vật có xuất phát điểm hay nguồn gốc tác tạo ban đầu không như chúng ta, nhưng họ biết yêu, họ có cảm xúc, họ cảm nhận được nỗi đau, họ khao khát tự do, họ có thể hy sinh cho những gì họ yêu hay cho những gì họ xem là xứng đáng và tốt đẹp. Liệu họ có phải là con người như chúng ta không? Bạn hay tôi đều biết được câu trả lời là gì đúng không nào! Bởi vì trong họ ta thấy chính ta, khi ta phủ nhận họ nghĩa là ta đang phủ nhận ta.
Còn một điều nữa đã tạo nên điểm cộng dù nó cũng gần gũi với điều tôi vừa nói. Đó là, dù nguyên nhân tạo ra tình yêu, tự do, cảm xúc, lý tính…là gì đi nữa, nguyên nhân đó có thể là sự toan tính của ai đó, thì tình yêu, tự do, cảm xúc đó luôn chân thật và luôn ý nghĩa trong sự tồn tại của chính chúng, giống không cần biết người nhân bản hay trí thông minh nhân tạo được tạo ra bởi mục đích gì, chỉ cần họ có một tâm hồn thì họ luôn là con người thực thụ.
Sẽ giống như quan điểm tôn giáo của tôi, Chúa Jesus có phải là con cái vua David hay không, Mẹ Maria có phải đồng trinh hay không…đều không quan trọng, quan trọng là Người đã làm những gì, đã sống thế nào, những điều đó tôn vinh Chúa Jesus và Mẹ chứ không phải những điều khác. Một tỉ con cái vua David bình thường cũng không so nổi với một người con của bác thợ mộc đã mang lại tình yêu cho thế giới này và người mẹ đã sinh ra – nuôi dạy- đau khổ vì “anh ấy”. Chuyện đơn giản thế thôi
 
Minh Chí

Top 120 Best review phim ý nghĩa trên Chí Blog

Nếu bạn thấy bài viết có ích cho bạn – cộng đồng – xã hội, hãy Share hoặc hỗ trợ tài chính bằng cách thỉnh thoảng mời Chí Blog 1 “ly cà phê bình dân”:

Người nhận: Nguyễn Minh Chí, NH TMCP SAI GON THUONG TIN CN TIEN GIANG, Số TK: 0601 4671 8526

Đừng để điều tốt đẹp biến mất chỉ vì vô tâm

Facebook Comments

About Author

Minh Chí

Bạn tôi góp ý là: nhiều người ở VN thích làm màu, nên tôi cần làm màu hơn thế. Cho nên các bạn cứ nghĩ tôi rất "đỉnh" là được!

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Next Post

Lá Thư 1: Gửi Nàng Love Ngân Hà Rose - CHÍ BLOG

T3 Th8 21 , 2018
Nếu Antoine de Saint-Exupéry có thể kể về cuộc gặp gỡ với Hoàng Tử Bé thì tại sao anh lại không thể gửi thư cho em – cô gái ở cách anh hàng triệu năm ánh sáng! Thật là khiếm nhã khi cho em biết nguyên nhân khiến anh viết […]

You May Like

Translate» English - Vietnamese