Nếu Antoine de Saint-Exupéry có thể kể về cuộc gặp gỡ với Hoàng Tử Bé thì tại sao anh lại không thể gửi thư cho em – cô gái ở cách anh hàng triệu năm ánh sáng! Thật là khiếm nhã khi cho em biết nguyên nhân khiến anh viết lá thư này, nhưng bởi cuộc sống của anh thường gắn liền với sự thành thật nên chắc lời thú nhận này sẽ không khiến em phiền lòng.
Vốn dĩ anh có mộng trở thành một nhà văn nổi tiếng tầm cỡ thế giới, có thể đạt được những giải thưởng lớn về văn học như Nobel chẳng hạn, cái mộng ước đó có từ rất lâu trong tâm tưởng của nhiều nhà văn nước Việt nhưng đến giờ vẫn chưa thành công dù chỉ một lần, vì vậy anh nghĩ cái việc đó tốt nhất là để anh hoàn thành nó, ngặt nỗi anh không phải nhà văn, không phải nhà báo hay một cây bút chuyên nghiệp, nên chẳng biết bắt đầu một cuốn tiểu thuyết như thế nào! Do đó anh nghĩ đến chuyện gửi thư đến em để xin được làm quen, trong sự chia sẻ đó anh sẽ học được những gì cần học trong cách viết.
Em biết không? Mấy hôm trước anh có xem bộ phim Vẻ Đẹp Cuộc Sống do Will Smith thủ vai chính, phim kể về một người đàn ông mất đi đứa con gái yêu thương nên tinh thần suy sụp, gia đình tan vỡ, sự nghiệp rơi dài. Sự hoang tưởng khiến anh ta viết 3 lá thư cho 3 nhân vật tưởng tượng là Tình Yêu – Thời Gian – Cái Chết, hành động này bị những người bạn của anh ta biết được nên thuê diễn viên để giúp anh ta có những câu trả lời cần thiết để tìm lại bản thân. Điều đặt biệt ở chỗ đến cuối cùng thì chúng ta cũng không biết 3 nhân vật được thuê đó là người thật hay không, vì qua những câu trả lời cho anh ta thì từng người bạn cũng nhờ đó mà có câu trả lời cho chính mình. Vì sao anh kể em nghe về bộ phim này? Để em hiểu rằng có những thời điểm ta sẽ làm những việc mà người đời nghĩ là điên rồ, là hoang tưởng, họ có thể châm biếm hoặc chế nhạo, nhưng dù như vậy thì ta vẫn phải làm vì nó cần thiết cho ta, không cần biết câu trả lời mà ta nhận được từ ai và theo cách nào đi nữa.
Nãy giờ chắc em đang cau mày bực bội vì nhận được thư của một anh chàng muốn làm quen nhưng lại nhiều chuyện và cứ nói đâu đâu. Anh biết em đang trừng mắt nhìn lá thư và hối thúc “Giới thiệu về mình đi chứ cái con người xa lạ!”. Anh giới thiệu ngay đây, anh là một trong 6 tỉ người trên Trái Đất thuộc Thái Dương Hệ, không cao không lùn chẳng ốm chẳng mập, bởi không biết cách đánh giá giàu nghèo trong thế giới của em nên anh cũng chẳng biết anh giàu hay nghèo khi so với nơi đó, nhưng trong thế giới của chính anh thì anh lại rất nghèo. Em có thể gọi anh là MĐ vì cái tên ấy nói lên phần nào con người anh, còn về tính cách thì anh đúng là con người thành thật, vui tính, ga lăng, thông minh, sâu sắc, tôn trọng phụ nữ, giàu lòng nhân ái, dũng cảm, thủy chung…tất tần tật! Ha ha! chỉ đùa chút thôi, cái anh đang có chính là sự cô độc, do thế giới của anh khác quá so với xung quanh.
Nếu em xem đến đoạn này và thấy chữ “cô độc” thì chớ vội chạy đi, đừng nghĩ thế giới của anh buồn chán hay xấu xí, biết đâu với em thì nó sẽ rất tuyệt vời, bởi có rất nhiều khi ta cô độc vì ta theo đuổi những vẻ đẹp mà người khác xem là xấu xí, tôn trọng những giá trị cao quý mà người khác xem là tầm thường. Một điều nữa là dù trong lời lẽ của anh chứa nhiều sự cô đơn nhưng tâm hồn anh luôn hướng về ánh sáng và hy vọng, luôn luôn là vậy trong tất cả những gì anh từng viết.
Anh rất vui được làm quen em và mong sớm nhận được hồi âm.
MINH CHÍ
Facebook Comments