Giấc mơ bình yên, viết 2011 – CHÍ BLOG

Người ta nói khi mình cảm thấy bình yên đến vô tận, thấy mình như làm môt với thế giới thì ta đã đi vào trạng thái “ngộ” của thiền. Tôi không rành về thiền nhưng tôi đã từng 2 lần trải qua cảm nghiệm đó.
Sẽ không có ý nghĩa gì cao siêu trong bài này. Một bài chỉ dành riêng cho chính tôi và những ai thật sự muốn biết về tôi chứ không phải đi tìm một vẻ đẹp vĩnh hằng nào đó hay một tin thời sự nóng bổng. Những bài như thế tôi không có.

Đó là một sự bình yên vô tận. Ta không suy nghĩ gì, không chú tâm nhìn cái gì nhưng tất cả thế giới quanh ta như gắn liền với ta vậy. Cũng không phải ta là thế giới mà là ta tồn tại trong nó như một sự hiển nhiên đến hoàn mỹ. Sự hiển nhiên không đến do thói quen, khi đó ta như là trung tâm của thế giới, lòng ta thanh thản đến cực độ. Làm sao để nói được một điều huyền diệu như vậy qua những hình ảnh nghèo nàn của ngôn ngữ.
Nó đến duy nhất một lần khi tôi biết yêu, một tình yêu đầu tiên. Ôi! một thằng con trai khép kín sẽ đối diện như thế nào với tình yêu đầu tiên ập đến như một cơn bão. Nó xao xuyến, cả ngày nó suy nghĩ vẫn vơ, nó không biết cách tiếp cận với tình yêu, nó…sợ hãi và tự hỏi tại sao mình lại như vậy? để trốn tránh sự sợ hãi đó nó tự nhủ với lòng ” mình phải cố gắng học, lúc này không phải là lúc để yêu, rủi sau này mình hối hận thì sao? Nếu khi bước vào đời ta tìm được một tình yêu đẹp hơn đang chờ đợi ta ở một ngôi trường đại học nào đó? “. Và nó quyết tâm học, nhưng … nó học được sao? Nó tập trung ôn thi được sao? … rồi nó cũng bỏ lỡ một tình yêu đầu đời chỉ vì nó không biết nó cần gì và nó phải làm gì để hạnh phúc.
Một giấc mơ mà có lẽ cả đời này tôi sẽ không bao giờ quên, có lẽ sau khi thức dậy thì cái mà ta còn giữ lại là không nhiều lắm.
Trong giấc mơ đó là một buổi tối, một buổi tối của thời buổi loạn lạc, ban đêm thường bị giới nghiêm. Nhìn qua cánh cửa tôi thấy có nhóm người đuổi nhau trong bóng tối, tôi đã mở cửa và chạy theo, được một đoạn thì tôi thấy ở một ngôi nhà với cánh cổng lớn hơi hé mở. Một cô bé đang chơi nhảy cò dưới ánh trăng. Hôm ấy trăng sáng và đẹp, thật lạ là bên ngoài thì tối đen. Đó là hai thế giới, một thế giới bên ngoài với bóng tối, người ta đuổi giết nhau và một thế giới bên kia cánh cổng thật bình yên, ở đó dập dìu ánh trăng. Ở đó ta thấy tâm hồn mình dịu lại, mọi ưu phiền đều trôi đi. Tôi đã bước qua cánh cổng vào thế giới đó.
Tôi chơi nhảy cò cùng em, không có âm thanh của lời nói. Chỉ có âm thanh của đôi bàn chân đang nhảy, của tiếng dế đêm khuya, của tiếng cười khúc khích vui vẻ và hạnh phúc. Tôi và em chỉ dùng ánh mắt để trao đổi, khi hai người đã quá hiểu nhau thì một ánh mắt thôi cũng đủ. Đó là một cảm giác thật thiêng liêng, thật thơ ngây và trong trắng, một thứ tình cảm liên kết đến hoàn hảo. Chơi mệt thì tôi kéo em ra cổng nhìn, em ngồi nép nào tôi, cả hai cùng nhìn ra thế giới bên ngoài qua song cửa. Tôi bỗng thấy thật bình yên! Những rượt đuổi, chà đạp và chém giết nhau bên kia cánh cửa như một khúc phim, như hư ảo, như không tồn tại. Và cái thực tại duy nhất là tôi và em, là cái thế giới lung linh trăng sáng bên trong cánh cửa.
Ôi! một cảm giác bình yên trọn vẹn lại có trong một giấc mơ, đôi khi tôi cảm thấy nó còn thực hơn trăm ngàn lần cái hiện thực mà tôi đang thức. Tôi sẽ không bao giờ quên.
………….
Giấc đến với tôi năm 2001, nhưng những hình ảnh của nó vẫn còn trong tôi. Cũng nhờ giấc mơ này mà chính trong hiện thực tôi đã tìm được một vùng bình yên, và vùng bình yên ấy đã biến đổi cuộc đời tôi, giúp tôi không lạc lối, giấc mơ là một món quà của thượng đế đã ban phát cho tôi.
Minh Chí
Facebook Comments

About Author

Minh Chí

Bạn tôi góp ý là: nhiều người ở VN thích làm màu, nên tôi cần làm màu hơn thế. Cho nên các bạn cứ nghĩ tôi rất "đỉnh" là được!

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Next Post

Chỉ là thoáng qua (chuyện thằng Vinh) - CHÍ BLOG

T3 Th8 28 , 2018
Cách đây vài hôm, trong một dịp tình cờ tôi đã gặp lại thằng Vinh, nó là bạn cùng phòng KTX vào cái thuở còn là sinh viên. Nhìn bề ngoài thì nó trẻ hơn tôi rất nhiều, vẫn cái tính hiền lành của ngày xưa. Hỏi thăm vài ba […]

You May Like

Translate» English - Vietnamese