(1k) “Chúng ta là một phiên bản của một phiên bản của một phiên bản”.
Đó là chúng ta! Chúng ta đi trên những con đường đã mở sẵn, sống một cuộc đời như bao cuộc đời, nó chẳng có gì mới lạ, nó nhàm chán đến phát nản, giống như đang hướng đến một cái huyệt đã đào sẵn, mà trong lúc đi thì ta trang bị cho mình nào là búa, đinh và gỗ để tự đóng quang tài cho mình. Có đôi lúc ta tự hỏi là mình có thật sự đang sống? Và câu hỏi đó ngay tức khắc chìm ngập trong hàng lô câu trả lời hộ của vô số những tập đoàn thương mại. Các câu trả lời đó đại loại như “hãy dùng sản phẩm của chúng tôi, bạn sẽ thấy hạnh phúc”, hoặc “hãy dùng sản phẩm này, nó thể hiện tính cách của bạn, nó giúp bạn trở nên sành điệu”. Thế là chúng ta làm những việc nhàm chán một cách cật lực để có chi phí trang bị cho mình những món trang sức của đời sống – trong một cuộc sống vô nghĩa, nó giống như câu nhận xét của Tyler về các mặt nạ Oxy trên máy bay:
“Oxy gây ra ảo giác, trong tình huống bi kịch, bạn sẽ thở gấp vì hoảng sợ, bỗng nhiên bạn phởn phơ dễ bảo, bạn chấp nhận số phận…, những khuôn mặt ngây ngô, bình thản như những con bò Hindu”
Jack – là đại diện cho mỗi người chúng ta, Jack sống một cuộc sống như chúng ta, và anh biết mình đang chết, chết mòn mỏi từng ngày, do đó anh không thể ngủ. Bạn có bao giờ cảm giác chẳng muốn làm gì, bạn lên mạng tìm cái để đọc, bật TV để xem các chương trình, lúc ấy bạn không thật sự đọc hoặc xem, bạn chỉ đang giết chết thời gian thế thôi. Bạn sẽ ngủ quên khi quá mệt, rồi sáng mai bạn lại tiếp tục làm cái việc như mọi khi, lúc trở về lại giết chết thời gian như mọi khi. Jack không thể ngủ, anh phải tìm cách giải thoát những đè nén của tinh thần, vì vậy anh tìm đến những hội nhóm của những người đang đau khổ hoặc sắp chết, mà khi nhìn vào họ thì anh thấy được nỗi đau, sự đồng cảm để khóc, hay như lời của Jack “khi người ta nghĩ bạn chết, họ thật sự lắng nghe bạn” và Marla “thay vì chờ đến lượt họ nói“. Hoặc tham gia các khóa thiền để làm chủ tinh thần và hướng đến những suy nghĩ lạc quan. Có thể đó là biện pháp tốt cho đến khi anh gặp Marla, qua hình ảnh Marla anh đã bắt gặp chính anh, nhận ra những việc mình làm cũng chỉ là sự tự lừa dối bản thân.
Để phá vỡ những gì đã định sẵn trong bạn là một việc vô cùng khó khăn, bạn được dạy bảo phải làm thế này mới là khôn ngoan, sống một cuộc sống thế này mới là hạnh phúc, trong khi cái bạn cảm thấy là sự cô đơn, sự vô nghĩa. Vậy bạn có dám đạp đổ tất cả những gì mình đã cố gắng mới có được? Không! Tất cả chúng ta đều sợ hãi với những sự thay đổi, vì chúng ta bị quá nhiều người nhồi vào đầu óc mình rằng sự thay đổi là kém khôn ngoan, là điên rồ, là sự bất hạnh. Nhưng khi sự tuyệt vọng về đời sống chạm đến một giới hạn nào đó thì nó phải tìm ra cách để tự cứu. Jack đã tự hủy hoại những gì đang có bằng cách tách biệt hẳn tâm trí mình, để sống một đời sống khác qua con người Tyler, cái ta gọi là tinh thần phân liệt.
Chí Blog có kịch bản phim điện ảnh, ai mua không?
Bạn có biết vì sao con người điên cuồng khi xem bóng đá? Say mê những bộ phim phiêu lưu hành động, cười và khóc nức nỡ trong các phim bi hài? Vì đời sống chúng ta không có những điều đó, hoặc có nhưng quá ít ỏi; thế là người ta phóng chiếu mình vào các nhân vật đang hành động, họ thấy mình thành công khi ghi bàn vào lưới đối phương, thấy hạnh phúc trong một tình yêu mãnh liệt, thấy bất bình trong sự bất công, rồi thỏa mãn lòng thù hận khi nhân vật trả được thù. Cuối cùng thì chúng ta được giải tỏa trong phút chốc những ẩn ức của đời sống thường nhật. Tất cả những điều đó chỉ là ảo giác, để rồi mọi việc lại tái diễn.
Fight Club cho ta thấy nhiều sự thật trong cái xã hội mà ta đang sống, những nhân viên văn phòng, bồi bàn, giao hàng, nhân viên trạm xăng – đó là chúng ta trong cái trạng thái phỡn phờ không nhận ra mình đang sống một cuộc sống thế nào, và vẫn tỏ ra mình đang rất hạnh phúc. Bằng sự “gặp gỡ” với Tyler, cuộc đời của Jack đã thay đổi, sự đau đớn trong mỗi cú đấm không còn là ở trong phim, nó là những vết bầm, những dòng máu thật trên cơ thể, nó diễn ra trên một sàn đấu thật. Bằng việc phá rối mọi người, nó đưa những thành viên trong câu lạc bộ và nạn nhân vào những rắc rối thật, nó phá vỡ sự hờ hững trong đời sống. Như cách mà Tyler chĩa súng vào đầu anh chàng nhân viên cửa hàng, anh ta từng có ước mơ trở thành bác sĩ thú y, nhưng cuộc sống mài mòn tất cả khát vọng đó, chỉ khi đối diện trực tiếp với cái chết thì anh ta mới đủ quyết tâm để trở về con đường cũ.
“Tưởng tượng cảm giác anh ta, mai sẽ là ngày đẹp hơn trong đời Raymond K Hessel, bữa sống anh ta sẽ tốt hơn tôi và anh”
Vậy thì ai trong chúng ta vẫn còn theo đuổi những giấc mơ của mình, hay chúng đã phai tàn cả rồi?
Một cuộc đời khác là thứ mà chúng ta cần, tôi biết bất kỳ ai cũng tự nhủ như vậy, chúng ta nghĩ rằng nếu cho ta được tái sinh, chúng ta sẽ sống một cuộc đời thật ý nghĩa chứ không phải thế này. Hẳn sẽ có người đang có cuộc sống hạnh phúc, nhưng hãy thú nhận rằng bạn từng có lần muốn như thế. Jack đã bỏ việc và chia sẻ cuộc sống với Tyler, nhờ thế cuộc sống của Jack đã xoay chuyển 180 độ, mỗi ngày qua đi là một ngày thú vị, là đang “…lướt trên đường tiệm cận của cuộc sống”. Đó là cái cảm giác của các vận động viên thể thao mạo hiểm luôn có, các tay leo núi, trượt tuyết, đua xe; có thể một ngày kia họ sẽ gặp tai nạn nhưng nếu bắt họ bỏ nghề thì rất khó.
Tyler đã gọi cho Marla, hẳn Marla không phải là mẫu người mà Jack sẽ chọn, vì thế đó phải là Tyler. Họ làm tình với nhau trong sự cuồng dại, những âm thanh rên rỉ, những chấn động được tạo ra bởi sự khao khát của bản năng. Chúng là những thứ bị luôn đè nén và áp chế trong cái xã hội văn minh. Khi chọn lựa bạn tình, chúng ta không chọn vì sự khát khao cháy bổng hay tình yêu cuồng nhiệt, mà ta được dạy phải chọn sự an toàn, chọn địa vị, chọn tương lai, chọn người bảo trợ, chọn vẻ bề ngoài, chọn người cùng gánh vác đời sống, chọn mẹ hoặc cha cho con cái, chọn nàng dâu/chàng rễ cho cha mẹ, chọn người quản lý tài sản. Marla là mẫu người dành cho Tyler, vậy thì đâu mới là con người thật của Jack? là Tyler hay là Jack?
Đời sống thay đổi chỉ là bước đầu, sau đó sẽ là lý tưởng. Lý tưởng của Tyler là phá hủy cái hệ thống xã hội đã biến con người thành phởn phơ trước đời sống chính họ. Mà mọi lý tưởng đều cần sự hy sinh nào đó, tế phẩm có thể là tình yêu, là bản thân. Vào chính lúc này Jack đã tỉnh thức, vì cái lý tưởng ấy đang đe dọa những điều quý giá nhất làm nên đời sống của anh. Qua Tyler, Jack đã học đủ và có được những gì mà anh mong muốn, vì thế Tyler phải biến mất để mọi sự không đi quá xa, nếu Tyler không chết thì chính Tyler sẽ trở thành cái nguyên nhân tạo nên sự bất hạnh thật sự trong đời sống, mà mọi thứ diễn ra chỉ để thực hiện một điều duy nhất, đó là trở lại với chính con người thật của mình, để có một đời sống ý nghĩa và hạnh phúc.
Fight Club là bộ phim đứng số 1 trong vô số phim mà tôi ưa thích, vì nó như tấm gương soi vào cái cuộc đời mà tôi đang sống, như lời nhắc nhở về những vô nghĩa đang diễn ra.
Để xã hội tốt đẹp hơn – Hãy ủng hộ tài chính Chí Blog:
Hàng tháng: https://www.patreon.com/chi_blog_movie_reviews
Paypal: https://www.paypal.com/paypalme/nguyenminhchi2806
Bank – Người nhận: Nguyễn Minh Chí, NH TMCP SAI GON THUONG TIN CN TIEN GIANG, Số TK: 0601 4671 8526
Ví momo:

Top 120 Best review phim ý nghĩa trên Chí Blog
Một Thời Ở Anatolia – Once Upon a Time in Anatolia (2011): ánh sáng thiên thần trong đêm
Cô Gái Gián Đoạn – Girl Interrupted (1999): chúng ta điên hay tỉnh?
Chuyện Tào Lao – Pulp Fiction (1994): chuyện tào lao không tào lao
Không Chốn Dung Thân – No Country for Old Men (2007): số phận hay luật lệ ? Không gì cả!
Kẻ Mất Trí Nhớ – Memento (2000): vật lưu niệm của tử thần