The Godfather là phim hình sự kinh điển của Mỹ, mặc dù phim dài 3 tiếng nhưng cho đến lúc này khi xem lại thì nó vẫn giữ được sự cuốn hút từ đầu đến cuối. Tuy nhiên sau khi xem lại thì Chí Blog – “website khát ‘cà phê’ để duy trì sự sống của trang” lại không biết nên viết gì, bởi nó đã quá nổi tiếng, bởi bản thân nội dung phần nổi đã quá hay về thể loại tội phạm. Tôi chưa bao giờ viết lại những gì người khác đã viết, thế là tôi phải dựa vào những giấc ngủ chập chờn – nó giống như cảm giác “thiền”, cái vô thức ở trạng thái tự do “vô kỷ” đã giúp tôi “thấy” được phần chìm sâu sắc hơn. IMDb 9.2 , bài viết tiết lộ nội dung phim.
Có một số kinh nghiệm mà tôi rút ra được khi phân tích những bộ phim nghệ thuật, đó là chúng thường mô tả sự va chạm giữa 2 thứ tương phản, sự biến đổi, cái giao thời – quá trình chuyển giao giữa cũ và mới, đó là yếu tố mấu chốt để hiểu phim này theo cách sâu sắc hơn. Trước tiên, về thể loại tội phạm, có khá nhiều băng nhóm hoặc tập đoàn tội phạm thuộc nhiều quốc gia khác nhau, nhưng tại sao Mafia Ý lại trở nên nổi bật nhất? Có lẽ nó được thúc đẩy bởi cuốn tiểu thuyết The Godfather nhưng không hẳn chỉ nhờ vào đó, mọi sự tồn tại đều có căn nguyên của nó, điều trớ trêu là cái căn nguyên đó lại thường là nền tảng tạo ra sự bền vững đối với xã hội con người, khi nó được áp dụng vào một tập đoàn tội phạm có tổ chức thì nó cũng khiến cái tập đoàn đó bền vững, bạn sẽ thấy “chúng” được lặp đi lặp lại trong phim này, đó là gì? Là gia đình – tình bạn – sự tôn trọng – lời hứa danh dự …
Như vậy bộ phim được đặt vào bối cảnh thế nào? Thế chiến 2 kết thúc, ông trùm Vito Corleone đã già, một gia đình tội phạm có nguồn gốc đảo Sicilia của Ý hoạt động tại New York của Mỹ; hẳn bạn đã thấy được cái “giao thời”, phải nói rằng cái “cá tính” và “văn hóa” của xã hội giữa trước và sau thế chiến 2 đã biến đổi rất sâu sắc, nó là sự biến chất mang tính toàn diện về những quan điểm mang tính nền tảng, bạn sẽ nhìn nó rõ hơn nếu yêu thích văn học thế giới, sự khác biệt đó là từ hy vọng chuyển sang tuyệt vọng, từ tinh thần chuyển sang vật chất; điều gì khiến Sicilia trở thành hòn đảo khét tiếng của Ý? Đó là quá khứ của nó, trong thời gian rất dài, hòn đảo này bị điều hành bởi những chế độ “quân phiệt”, do đó công lý hầu như không tồn tại, thế là mối thù của những “gia đình” trên hòn đảo này phải “tự xữ” với nhau, “công lý” được thực thi mà không cần thông qua pháp luật – từ đó hình thành luật “im lặng” là đặc trưng của Mafia Ý.
Chí Blog có kịch bản phim điện ảnh, ai mua không?
Những gì tôi vừa nói đều thể hiện trong phim, tính tương phản – bên ngoài là lễ cưới với sự tham gia phần đông là phụ nữ và khách mời, bên trong là “công việc” của đám đàn ông, những giao dịch của “tội ác”; tôi đặt chữ “tội ác” trong ngoặc kép vì cái giao dịch này lại xuất phát từ sự bất công đến từ pháp luật, những kẻ cưỡng hiếp con gái ông chủ trại hòm đã không bị trừng phạt đúng với tội ác chúng gây ra, thế là người cha đáng thương này phải tìm đến Bố Già Vito Corleone, phải tìm lại cái “tình bạn” mà ông ta đã khinh thường trước đó; khi bạn đọc những lời thoại của Bố Già, kết hợp với sự kiện, sẽ thấy rằng cái giá trị của cách gọi “Bố già” là có nguyên nhân, đó là sự tôn trọng dành cho một “người cha” biết cách bảo vệ và thực thi công lý cho những con người đói khát công lý.
Vậy thì quyền lực của Vito Corleone nằm ở đâu? Ở những mối quan hệ của ông ấy với những nhân vật cao cấp trong chính phủ Mỹ, câu hỏi tiếp theo sẽ là: tại sao những gia đình tội phạm khác không có được thứ quyền lực này? Vì Vito Corleone biết được cái ranh giới mà ông ấy không thể vượt qua, đó là không kinh doanh ma túy – thứ độc dược hủy hoại con người và xã hội mà bất kỳ chế độ của bất kỳ đất nước nào cũng đều kinh sợ. Thế nhưng “thời đại mới” đã tới, con người ngày càng trở nên tham lam hơn, lợi nhuận từ việc buôn ma túy quá lớn đã làm các tập đoàn tội phạm khác ở Mỹ thèm thuồng và một âm mưu loại trừ Vito Corleone được dựng lên, “gia đình” Barzini cài “con cờ” Sollozo vào “gia đình” Tattaglia vốn đã có thù địch với “gia đình” Corleone để kích động cả 2 lao vào giết nhau.
Tiếp theo là sự giao thoa, sự lớn mạnh của “gia đình” Corleone ở New York là biểu tượng của sự giao thoa – kết hợp của 2 thứ cực đoan, tính cá nhân cực đoan nguồn gốc Sicilia và tính cộng đồng tự do của Mỹ, hoặc nhân vật chính của phim là đứa con trai thứ 3 Michael. Người con cả táo bạo, người con thứ 2 hèn nhát, người con thứ 3 trầm tĩnh; trong góc nhìn của “Bố Già” Vito thì ông yêu thích Michael nhất, chính vì thế mà ông chưa bao giờ muốn anh ấy tham dự vào công việc của “gia đình”, ông muốn anh ấy có một lý lịch trong sạch, đạt được thành công về địa vị xã hội, nhưng điều đó là không thể vì ông ấy đã tạo ra một “gia đình” tội phạm, và điều đó cần sự trả giá.
Khi nhìn vào màu sắc bộ phim, chúng ta thấy sự kết hợp giữa 2 màu đen trắng, bên ngoài đám cưới, bên trong giao dịch tội ác, áo của cô dâu và chú rễ; sự tương phản đó còn được thể hiện ở diễn biến của câu chuyện, Michael từ chiến trận trở về với “gia đình” và vướng vào sự thù hận giết chóc, Michael trốn chạy đến Sicilia thì tìm được một tình yêu – cô gái đẹp nhất và trong trắng nhất, đó là sự hỗn loạn và sự yên bình mang tính cực phản, chỉ là sự yên bình đó quá ngắn dành cho Michael; nếu phần đông khán giả xem phim thích thú với những tình tiết bắn giết của tội phạm, thì một số cực ít khác lại thấy được vẻ đẹp tuyệt mỹ nhất trong đoạn phim Michael ở Sicilia, và bài nhạc phim Speak Softly Love bất hủ là để ca ngợi điều đó, bài hát cũng là sự đau đớn dành cho vẻ đẹp tuyệt mỹ bị hủy hoại bởi chính tội lỗi của con người – nó mang tính kinh điển trong bất kỳ loại hình nghệ thuật nào mà con người từng tạo ra.
“Thế giới mới” có gì? Sự phản bội, dối trá, tham lam, nhìn vào gia đình Corleone, anh cả chết bỏ lại vợ con, Michael mất đi tình yêu tuyệt vời, cô em gái mất chồng – bị chính anh trai cũng là “cha” đỡ đầu cho đứa con mới sinh hạ lệnh giết chết; hoặc một đoạn thoại mang chút tính mĩa mai dành cho đàn ông khi Michael đến Sicilia, tại sao trên hòn đảo này chỉ thấy phụ nữ? Vì hầu hết đàn ông đã chết khi giết nhau! Có sự biến đổi giữa 2 thế hệ “Bố Già” cũ và mới, đầu phim là thực thi “công lý” cho những người bên ngoài “gia đình” – Vito giúp một người “bạn”, cuối phim là thực thi “công lý” bên trong “gia đình” – Michael xử tử kẻ phản bội là em rể; danh dự của Vito bảo toàn khi ông ấy nói rằng sẽ không trả thù (khi ông ấy còn sống), còn Michael đã nói dối với vợ khi bảo rằng anh ấy không giết em rể.
Khi xem phim này, rất nhiều khán giả của chúng ta rất muốn được trở thành “Bố Già”, nhưng hãy luôn cẩn thận với điều mà chúng ta mong ước, liệu rằng chúng ta có chịu đựng nổi cái giá phải trả?! Nhưng có đôi khi cuộc đời không cho chúng ta lựa chọn, như câu nói của “Bố Già” Vito, rằng ông ấy không muốn trở thành con rối cho kẻ khác giật dây, những điều ông ấy làm là để bảo vệ gia đình, chính vì thế mà ông ấy tạo nên “gia đình”, lại chính vì thế mà công việc “gia đình” đã hủy hoại gia đình, đó là một vòng luân hồi không có điểm kết thúc – chúng ta kiếm tiền để hạnh phúc, sau đó vì kiếm tiền mà chúng ta hủy hoại hạnh phúc.
Bài viết đến đây có lẽ là đủ cho phim này, còn những thông điệp khác thì các bạn tự suy ngẫm nhé. Nhớ mời “cà phê” Chí Blog, vì trong giai đoạn hiện tại thì tài chính của tôi đang rơi vào tình trạng rất khó khăn. Cảm ơn các bạn đã đọc bài!
OCB – ngân hàng phương đông, tk: 0003100008898001, NGUYỄN MINH CHÍ, chi nhánh Thủ Đức
7 tội lỗi chết người – Se7en (1995): đời mà! phải không?!
The Lighthouse (2019): sự đọa đày của thần thánh – new
Joker (2019): nụ cười của nỗi đau – Nghệ Thuật – Sư Tử Vàng
Nữ Anh Hùng Misery – Misery (1990): khi con người yêu hạnh phúc 3 xu