Tập truyện ngắn Chúa Biết Sự Thật Nhưng Chẳng Nói Ngay của Lev Tolstoy gồm 6 câu chuyện mà trong ấy mỗi chuyện đều ẩn chứa những hàm ý mang tính kinh điển. Hình như rất nhiều bạn trẻ hơi bị ác cảm với 2 từ “kinh điển”, đặt biệt là khi nó gắn liền với các tác phẩm văn học, có lẽ vì những tác phẩm này khó đọc, hoặc mang ý về cái gì đó xưa cũ. Thật ra thì từ đó thể hiện những giá trị không phai mờ theo thời gian. Rất nhiều người thích cái gì đó mới lạ và hiện đại, nhưng không biết rằng mọi cái mới đều phải được xây trên một nền đá vững chắc thì mới có thể đứng vững. Nó giống như cách người ta hô hào nhau chạy theo “thời đại CN 4.0” trong khi bản thân chẳng có cái nền 2.0 hoặc 3.0 , cuối cùng thì cái họ có được là một mớ tạp nham và hỗn độn. Là nền công nghiệp hoặc xã hội hoặc nhận thức con người thì đều như nhau cả thôi.
1/ Người tù Kavkaz: Cuộc sống vốn không công bằng cho lắm, có người giàu kẻ nghèo. Nhưng đó chỉ là điểm khởi đầu, trong khi số phận của con người thì rất lạ thường, có những trường hợp mà tiền bạc không giải quyết được, hoặc chờ đến khi người ta dùng đến nó thì cũng trở nên quá muộn màng. Nó đôi lúc là một phương tiện dùng để trợ lực, đôi lúc lại là trở lực vì cứ mong đợi vào nó để tháo gỡ khó khăn. Thực tế cho thấy có muôn vàn cánh cửa khác mở ra nếu con người chịu cố gắng tìm hiểu. Chính tại nơi này ta lại tìm thấy một sự công bằng nào đó mang tính trừu tượng. Câu chuyện này sẽ cho bạn thấy rất rõ về điều đó.
2/ Chúa biết sự thật nhưng chẳng nói ngay: Một con người công chính nhưng bị hàm oan. Trong đời ai mà chẳng từng bị như thế ít nhất là một lần, từ chuyện lớn lao cho đến chuyện vụn vặt, thứ mà ta thường gọi là “tình ngay lý gian”, khi ấy ta có thể oán trách mọi thứ, ta có thể mất lòng tin vào cuộc sống hoặc đức tin đối với Thiên Chúa. Nhưng biết đâu đấy lại là một thử thách của Ngài, hoặc Ngài cần ta hoàn thành một kỳ công nào đó vô cùng trọng đại. Giống như chuyện Prometheus chịu khốn khổ để mang lửa đến cho loài người để họ được soi sáng và sưởi ấm. Ngay khi nhận ra mục đích ấy của Đấng Toàn Năng thì ta cảm thấy những khốn khó và hàm oan trở nên xứng đáng, vì kết quả mà ta nhận được là vô cùng đẹp đẽ.
3/ Hai ông già: Đây là một câu chuyện vô cùng đẹp về tình yêu thương của con người, và về cách mà Thiên Chúa đón nhận của lễ hiến dâng. Tưởng là đi sau nhưng lại đến trước, tưởng là chẳng đến nơi nhưng lại ở đó rồi. Chuyện sẽ cho bạn biết đâu mới là thành thánh của Ngài, đâu mới là điều Ngài muốn con người thực hiện, đâu mới là tình yêu dâng lên Thiên Chúa, đâu mới là sự khiêm nhường, đâu mới là hạnh phúc. Hãy nhớ lại giấc mơ của ông Elisei, trước mặt ông là một cánh cổng, để bước qua nó thì ông phải bỏ lại tất cả những gì đang mang, và sau khi thức giấc ông đã làm đúng như những gì trái tim mách bảo. Việc ông làm đã mang lại sự sống cho một gia đình, thay đổi cách sống của một ngôi làng. Phúc thay và đẹp thay!
4/ Những cô bé khôn ngoan hơn các ông già: “Nếu các ngươi không cư xử như đứa trẻ, các ngươi chẳng vào nước Chúa được đâu.” (Matthew, 18:3) . Vì 2 đứa trẻ mà đám người lớn muốn đánh nhau, rồi trong khi họ đang chìm trong sự cuồng nộ thì 2 đứa trẻ đã quên hết mọi sự và chơi cùng nhau. Thật đáng xấu hổ cho những người được gọi là khôn ngoan, vì sự khôn ngoan của Thiên Chúa thì khác với sự khôn ngoan của con người.
5/ Tiệm cà phê ở Surat: Chúa của tôi mới là Chúa thật, còn Chúa của anh thì không phải đâu! Đó là những gì đang diễn ra trong thế giới của chúng ta, họ ghét nhau, thậm chí giết nhau vì thế. Cũng giống như cách mà con người nhìn mặt trời vậy, người mù không thấy mặt trời, người chỉ quanh quẩn trong vùng thì tưởng mặt trời mọc lên ở đầu này rồi lặn ở đầu kia, người đi xa hơn thì biết rõ hơn. “Bởi vậy cứ để cho con người nhìn thấy tất cả ánh sáng của mặt trời bao trùm thế giới, để người ấy không phán xét và coi khinh kẻ mê tín chỉ thấy trong thần tượng của mình mỗi một tia sáng, hãy để người ấy không coi khinh kẻ bất tín hoàn toàn bị mù không trông thấy ánh sáng” (trang 105-106)
06/ Alyosha Nồi Đất: Ngày nào đó cuộc sống đã trao cho họ sự tốt đẹp trong hình hài một con người, một anh chàng cần cù và chất phác. Nhưng than ôi! Thay vì biết trân trọng điều đó thì điều họ làm lại là sự khinh rẽ, lợi dụng, chà đạp. Nếu đã như vậy thì cuộc sống sẽ mang đi điều tốt đẹp đó khỏi họ, vì họ không xứng đáng để có được. Chúng ta cứ mãi oán thán, sao tôi không hạnh phúc? Sao tôi không tự do? Sao đời tôi khốn khổ thế này? Sao những người mà tôi thương yêu lại bỏ đi? Ơ hay! Thế lúc bạn có được những điều đó thì bạn có quý trọng không nào? Trên đời chẳng có sự tốt đẹp nào đến với ta như là sự hiển nhiên cả, sự tốt đẹp phải được vun bón bằng sự tốt đẹp, tình yêu phải được nuôi dưỡng bởi tình yêu. Nói ra điều đó rất đơn giản, có vẻ ai cũng biết nhưng chẳng ai trong chúng ta chịu làm cả.
Tổng kết: Những bài học trong 6 câu chuyện này phải chăng đều là những thứ chúng ta đã biết? Thật ra thì chúng ta tưởng thế thôi, để được gọi là biết thật sự thì nó phải ngấm vào trái tim và đơm hoa kết trái trong đời sống hằng ngày, và trong hành động. Ít ra thì cũng nên mua cuốn này đặt trong tủ sách gia đình, rồi lâu lâu mang ra đọc lại, nếu có con cái thì khuyến khích nó đọc và giảng giải cho nó hiểu.
Để xã hội tốt đẹp hơn – Hãy ủng hộ tài chính Chí Blog:
Hàng tháng: https://www.patreon.com/chi_blog_movie_reviews
Paypal: https://www.paypal.com/paypalme/nguyenminhchi2806
Bank – Người nhận: Nguyễn Minh Chí, NH TMCP SAI GON THUONG TIN CN TIEN GIANG, Số TK: 0601 4671 8526
Ví momo:
……………
Top 50 bài review sách văn học kinh điển của Chí Blog
Tôi thích truyện Alyosha Nồi Đất (cười)
Note: nếu bài viết trên trang có giá trị, nhớ tích cực like, share, comment, và giới thiệu với bạn bè về Chí Blog (Facebook) .