Nine Days (2021) là phim giả tưởng – siêu thực, bài viết chỉ dành cho những ai yêu thích nghệ thuật và tâm lý, hoặc muốn chiêm nghiệm về giá trị của cuộc sống. Tôi đang tự hỏi là có nên bỏ từ “siêu thực” khỏi các lời giới thiệu, vì xét cho cùng thì phim phương tây phần lớn đều siêu thực và đa nghĩa, nhưng nếu giữ lại từ đó thì nghe có vẻ “đẳng cấp” hơn nhỉ? Trọng tâm của phim này nói về hiện sinh, còn siêu thực thế nào thì đọc tiếp sẽ biết. IMDb 7.0, bài viết tiết lộ nội dung phim.
Ý nghĩa thông điệp truyền tải
Bối cảnh trong phim: đó có thể là một hành tinh, một thế giới khác, một nơi chốn mà đôi khi vài linh hồn hoặc “con người” chợt hiện ra. Những linh hồn này khác biệt với con người trái đất ở điểm nào? Nếu ở trái đất, bạn sẽ được sinh ra, trải qua tuổi thơ và trưởng thành mới hình thành tính cách và nhận thức; còn những linh hồn xuất hiện ở nơi này thì không vậy, tự họ có nhận thức và tính cách hoặc cảm xúc của riêng mỗi người, tuy rằng họ chưa từng “sống” và không có quá khứ, chúng ta tạm chấp nhận như vậy.
Những linh hồn xuất hiện ở nơi này có thể được chọn đầu thai xuống trái đất nếu họ thông qua kỳ phỏng vấn của các trọng tài trong 9 ngày, có thể bị loại sớm hơn. Kyo là một linh hồn bất tử quản lý nơi này, nhiều trọng tài làm việc cho ông ấy. Chuyện kể về Will là một trọng tài, công việc của anh lấy là theo dõi những linh hồn mà anh ấy đã gửi xuống trái đất qua màn hình, lưu lại cảnh cuộc sống của họ vào những cuộn băng video, ghi chép lại những điều cần lưu ý về tính cách họ hoặc thế giới họ đang sống, và một công việc khác là phỏng vấn các ứng cử viên để đầu thai.
Thế giới của các trọng tài rất hoang vu và buồn tẻ, mỗi người sống một nơi. Will tuy là trọng tài nhưng quá khứ của anh lại là linh hồn được Kyo chọn đầu thai xuống trái đất, có lẽ sau khi chết thì anh được trở lại nơi này. Amanda là linh hồn được Will gửi xuống trái đất, cô ấy là niềm tự hào lớn nhất của Will, nhưng một ngày nọ cô ấy chết trong một tai nạn giao thông, điều đó khiến Will đau đớn khủng khiếp.
Để thật sự hiểu phim, tôi đòi hỏi ở bạn sự thấu cảm sâu sắc và trí tưởng tượng phong phú, Will là một người tốt, những linh hồn được anh ấy gửi xuống trái đất cũng đều rất tốt. Trái đất là một thiên đường – nơi có mọi thứ để con người có thể sống hạnh phúc, nhưng phần lớn những linh hồn của Will đều sống trong khổ đau, họ bị bắt nạt, bị bắn, bị tai nạn, hoặc bị giết chết. Chính vì lẽ đó mà các “bài tập” trong cuộc phỏng vấn đều là những hoàn cảnh vô cùng tồi tệ.
Chuyện một gã thắt thòng lọng vào cổ đứa bé và buộc người mẹ phải chọn lựa mạng sống của đứa con hoặc mạng sống của một nhóm người, nếu là bạn thì sẽ chọn gì? Hoặc chuyện một cảnh sát và tên nghi phạm, bạn sẽ bắn tên nghi phạm hay sẽ bị bắn như trong đoạn video? Hoặc nếu bạn là học sinh và thường bị một đám bạn cùng lớp bắt nạt, bạn sẽ làm gì?
Bài tập đó buộc người trả lời phải chọn lựa, giết người hoặc bị giết, tự bao giờ một thiên đường đã bị con người biến thành địa ngục? Nhiều người sẽ “tự tin” trả lời rằng họ sẽ giết người chứ không để bị giết, nhưng họ không hiểu rằng chọn điều gì thì sau đó cuộc sống của họ đều sẽ trở thành địa ngục, trừ phi người đó vô cảm, còn thì người càng giàu cảm xúc sẽ càng đau đớn trong suốt quản đời còn lại của họ.
Hoặc tôi sẽ hỏi những người nói rằng họ “sẽ nổ súng” trong câu chuyện người cảnh sát, nếu tráo đổi vị trí, họ không còn trong vai trò cảnh sát mà trong vai trò nghi phạm, vậy thì họ muốn sống trong một thế giới mà cảnh sát có tình người hay là một thế giới nếu vô tình cử động thì sẽ ăn đạn?
Khi chứng kiến những khổ đau đó, Will không có cách nào khác ngoài việc chọn lựa những ứng cử viên có thể sống sót, mặc dù anh ấy rất không muốn làm điều đó, giống như câu nói của anh “tôi gửi đến những bông hoa, còn kẻ khác gửi tới những con lợn”, bông hoa là người tốt, con lợn là kẻ xấu, và lợn thường ủi nát đám hoa.
Chí Blog có kịch bản phim điện ảnh, ai mua không?
Những người trên trái đất không hiểu rằng có biết bao linh hồn khát khao được đầu thai xuống trái đất để được sống hạnh phúc. Hãy nhìn vào điều ước cuối cùng của những linh hồn bị loại, hãy nhìn cách họ đang cảm nhận sự sống và hạnh phúc, dù rằng thứ họ chứng kiến chỉ là mô phỏng và trong chốc lát.
Trong 5 ứng cử viên, bạn có biết lý do tại sao họ bị loại? Người thứ nhất giống như một nghệ sĩ (họa sĩ) chỉ sống với nội tâm, còn mọi thứ đang diễn ra xung quanh thì anh ấy không quan tâm, anh ta bị loại không phải vì tính cách đó, mà vì trái đất ngày nay không có chỗ dung thân cho những nghệ sĩ, anh ta không thể tồn tại được. Còn người phụ nữ bị loại vì có quá nhiều cảm xúc đối với người mà cô ấy gặp gỡ, nếu đến trái đất thì cô ấy rất dễ bị tổn thương, cô ấy chỉ tiếp xúc với Will vài ngày đã phát sinh tình cảm, tính cách cô ấy trái ngược với người nghệ sĩ. Người thứ 3 bị loại vì luôn thích chạy trốn khỏi hiện thực cuộc sống, nếu được đến trái đất thì anh ta sẽ phải chạy trốn từ đầu đời đến cuối đời và sẽ không khi nào cảm nhận được hạnh phúc, và vì nóng giận mà anh ta bỏ qua luôn điều ước cuối cùng.
Còn lại 2 ứng cử viên là Emma và Kane, trong đó thì Kane luôn nhìn thấy mặt tiêu cực từ trái đất và chọn lựa hành động theo lý trí, còn Emma thì bảo rằng cô ấy sẽ không có câu trả lời với các bài tập, hành động hoặc chọn lựa chỉ có thể diễn ra khi điều đó trở thành thực tại, cô ấy không dùng lý trí để nhìn nhận vấn đề, và theo một nghĩa khác thì thế giới không chỉ có những chuyện tồi tệ để nó trở thành nỗi ám ảnh với bản thân.
Với những ứng cử viên khác, điều mong ước và hạnh phúc của họ là ở tương lai, ở việc được đầu thai xuống trái đất, hoặc được trải nghiệm mô phỏng, nhưng với Emma thì hạnh phúc và niềm vui được bắt đầu khi linh hồn cô ấy xuất hiện ở chốn này, mọi thứ mà cô ấy chứng kiến ở người khác, và bất kỳ nơi nào cũng ghi lại dấu ấn của cô ấy. Emma không chờ đợi phải đầu thai xuống trái đất rồi có một gia đình hoặc bạn bè thì mới quan tâm đến họ, cô ấy quý trọng Will và quan tâm Will, kể cả với những ứng cử viên còn lại.
Trong phim này chúng ta thấy nhiều tính cách khác biệt nhau, có người mong chờ tương lai, có người chạy trốn thực tại, có người nhìn thế giới theo cách tiêu cực, còn Will thì chạy trốn và tiếc nuối quá khứ – vì anh ấy từng được sống ở trái đất. Chính Emma đã dạy Will cách sống trong hiện tại, bằng cách yêu cầu anh ấy đóng lại vai diễn cũ, và như chúng ta đã thấy, khi diễn lại, anh ấy cảm thấy bản thân đang “sống”.
Bạn nhớ chuyện cười của Emma trong bàn tiệc chứ? Nó hơi tởm nhưng rất thâm thúy, nếu bạn không dọn dẹp thứ bẩn thỉu do chính bạn tạo ra, thì sớm hay muộn nó sẽ trở lại với bạn theo cách này hoặc cách khác, và nó có thể trở lại theo cách mà bạn nghĩ là rất tuyệt vời (như một nụ hôn chẳng hạn).
Giờ đến phần khó cảm nhận và thấu hiểu nhất của bộ phim này, tại sao Amanda tự sát dù rằng cuộc sống của cô ấy vô cùng hạnh phúc? Đó không phải là một vụ tai nạn, và cô ấy đã viết một lá thư tuyệt mệnh mà Will không phát hiện được dù anh ấy luôn dõi theo cuộc sống đó. Như chúng ta biết từ phim, sau khi Amanda đến trái đất, lúc còn là một đứa trẻ, Amanda vẫn còn giữ được ký ức về Will, thậm chí còn nhớ luôn tên của anh ấy, Amanda biết Will luôn bên cạnh cô ấy, và biết rằng Will sẽ rất hạnh phúc nếu cô ấy sống hạnh phúc, cô ấy đã làm được điều đó, dành mọi khoảnh khắc ở trái đất để sống hạnh phúc.
Amanda trở thành một nhạc công violin – một nghệ sĩ thực thụ, nếu ứng cử viên đầu tiên là một họa sĩ chỉ quan tâm đến thiên nhiên và vẽ lại vẻ đẹp đó vào một bức tranh (bất động), thì Amanda là một nghệ sĩ trong giàn giao hưởng (“sống” – động trong không gian và thời gian), đó là sự cảm nhận về cái toàn thể, vẻ đẹp, hạnh phúc, khổ đau, nụ cười, nước mắt. Vậy câu hỏi đặt ra là Amanda có thấy được những tồi tệ khủng khiếp đang diễn ra trên trái đất không?
Trong cách mà Will diễn lại cảnh tên “đồ tể” treo cổ đứa bé, anh ấy diễn như thật, điều đó thể hiện rằng Will cực kỳ đau đớn và phẫn nộ khi thấy cảnh đó, mà có thể chỉ là qua màn hình trong cuộc sống của người khác, vậy những thứ giống thế sẽ tác động ra sao với một Amanda nghệ sĩ nếu chứng kiến trong đời thực một cách trực tiếp? Bạn sẽ khó mà hình dung nỗi đau đó, Will không thấy Amanda đau đớn chỉ vì cô ấy biết anh ấy luôn dõi theo cô ấy qua màn hình, qua cuộc sống của cô ấy. Đôi khi các bạn sẽ hỏi tại sao có những nghệ sĩ đang thành công và được nhiều người yêu mến lại bỗng nhiên tự sát, vài người trong số họ đã không vượt qua được ngưỡng chịu đựng khi chứng kiến địa ngục trần thế.
Ở trên tôi có nhắc đến từ “siêu thực” nên giờ sẽ nói về nó. Trong phim nói về 2 thế giới khác biệt nhau, đó có thể là 2 thế giới song song, Will nhìn thấy cuộc sống của những người anh ấy chọn nhưng không làm gì được để giúp họ. Phim là câu chuyện giả tưởng, nhưng câu chuyện trong phim có giống y như cuộc sống của chúng ta không nhỉ? Chúng ta cũng giống như Will, chúng ta chứng kiến mọi thứ trên màn hình, về những cuộc sống hạnh phúc, về những điều tồi tệ, và chúng ta không làm gì cả, cứ như là nó thuộc về một thế giới song song nào đó.
Không những vậy, con người còn tạo ra những rào cản và những bức tường ngăn cách để chia lìa nhau, chúng ta phân một thế giới thống nhất thành những thế giới song song, việc các ứng cử viên trong phim phải qua kỳ sát hạch thì giống như cách con người xin visa hoặc giống những người tị nạn xin vào biên giới của nước nào đó, đôi khi họ chấp nhận rủi ro của cái chết để đến được “thiên đường” mà họ mơ ước.
Hoặc chúng ta đang ở trái đất là nơi có thể trao cho chúng ta một đời sống hạnh phúc nhưng chúng ta lại cố tình tạo ra khổ đau cho nhau, hoặc chúng ta không nỗ lực biến đổi cái thực tại đang sống, chúng ta chẳng rút ra được bài học gì cả từ quá khứ hoặc từ cuộc sống của người khác. Nhiều người xem xong phim này thì chỉ xem đó là phim, họ không hiểu là bản thân họ cũng là một nhân vật trong bộ phim cuộc đời họ, khi xem phim họ nghĩ họ sẽ không hành động như nhân vật trong phim, nhưng trong “bộ phim” của chính họ, thì họ lại hành động y như vậy.
Bạn có biết tại sao tôi hiểu những bộ phim thế này hoặc hiểu những nghệ sĩ nghĩ gì? Vì thực tế mà tôi nhìn thấy thì y như trong phim, nhiều người vào đọc bài trên website, họ thấy bài viết hay (trừ những người thấy bài viết dở), đọc xong họ đi luôn, 100 người thì may ra có 1 người chia sẻ bài viết với người khác, thế giới của chúng ta là một thế giới “không làm gì cả” đối với những điều tốt đẹp, cho nên những thứ tồi tệ cứ chồng chất lên thành núi, và cuối cùng nó đổ sụp lên đầu tất cả chúng ta.
Top 250 Best review phim ý nghĩa trên Chí Blog
Cảm ơn các bạn đã đọc bài, nhớ chia sẽ bài viết và giới thiệu Chí Blog đến mọi người, và tích cực “cứu tế” để mình có thêm động lực viết bài nghen.
OCB – ngân hàng phương đông, tk: 0003100008898001, NGUYỄN MINH CHÍ, chi nhánh Thủ Đức. Hoặc: Nguyễn Minh Chí, NH TMCP SAI GON THUONG TIN CN TIEN GIANG, Số TK: 0601 4671 8526