Con đường mòn – CHÍ BLOG

Trong  khu rừng có một ngôi làng và nó tách biệt với thế giới còn lại, trong làng có truyền thuyết kể rằng bên ngoài tồn tại những thành thị lớn hơn. Thế là một người đàn ông muốn tìm đường đến nơi ấy.
Anh ta đi về hướng đông, anh ta phải trang bị rất nhiều thứ để đốn cây làm đường, anh ta phải lội qua suối và suýt chết đuối vài lần, gặp núi thì anh ta leo lên, nhưng sau nhiều lần thất bại thì anh ta hiểu rằng với núi cao thì đi vòng qua sẽ tốt hơn.
Cứ mỗi ngày, anh ta lại học được một bài học nào đó quý giá về khả năng tìm đường, và cuối cùng anh ta đến được thành thị. Con đường mà anh ta đi qua đã trở thành một con đường mòn nối ngôi làng và thành thị.
Sau đó anh ta trở về ngôi làng, kể về thành thị mà anh ta thấy, thế là dân trong làng náo nức hỏi đường, anh ta chỉ cho họ con đường mòn mà chính anh ta đã đi qua. Thế là dân trong làng cứ đi theo con đường ấy mà đi và đến được thành thị, việc họ làm chỉ là đi theo con đường ấy, họ chẳng cần vất vả gì cả, họ nghĩ đường đó là tốt nhất, là chân lý duy nhất dẫn họ đến nơi mà họ muốn đến. Nếu ai đi đường khác thì họ sẽ chê cười người đó là ngu ngốc, sau đó họ mang bản đồ có con đường  rồi chỉ cho kẻ ngu ngốc đó và bảo “anh phải quanh chỗ này, anh phải bơi qua chỗ kia thì mới tới được nơi”.
Có kẻ ngu ngốc kia vẫn cương quyết cất bước trên con đường mới của anh ta. Sau đó 3 tháng anh chàng ngu ngốc ấy cũng đến được thành thị sau nhiều lần suýt chết. những người dân trong làng đến trước anh ta 2 tháng thì chê cười anh ta ngu ngốc vì đã không đi theo đường mòn, chỉ tốn 1 tháng thôi.
Tại thành thị này cũng có một truyền thuyết về một thành phố hoa lệ ở hướng đông, mà khu rừng ngăn cách giữa 2 nơi thì càng nhiều hiểm nguy và trắc trở trăm lần. Thế là có nhiều người muốn tìm đường đến thành phố ấy, trong đó có anh chàng ngu ngốc và những dân trong làng. Họ cùng xuất phát, có những kẻ bỏ cuộc và quay về, có kẻ chết trong rừng, nhưng chỉ duy nhất anh chàng ngu ngốc là đi được đến nơi. Tại sao vậy?
Tại vì con đường mòn ban đầu là một con đường không trọn vẹn với những người đi sau, nó chỉ được tạo ra sau khi người đầu tiên đi qua, nó thiếu cái vô cùng quan trọng, đó là cách để tìm con đường khi không có con đường, cách để khỏi chết đuối hay rơi xuống vực, cách sống sót khi thức ăn đã cạn kiệt, đó là những kinh nghiệm không thể tự có và không thể truyền đạt được.
Anh chàng ngu ngốc đã học được những điều đó nhờ không theo đường mòn dù anh ta phải đi lâu hơn để đến thành thị, nhưng nhờ nó mà anh ta đã sống sót khi tìm đường đến thành phố lớn hơn, trong khi vô số người nghĩ rằng con đường mòn kia là chân lý, cho nên khi không có đường để đi thì họ chết vì lạc lối.
Thật ra họ có thể đi theo đường mòn mà người ban đầu kia đã đi qua nhưng họ phải đi thật chậm và họ phải đi trên con đường mòn đó như là nó chưa có con đường mòn, để có được tâm thái của người ban đầu mà học hỏi cái kinh nghiệm của người đó.
Thế đấy, ngày nay, có quá nhiều người giống như những người dân làng kia, lấy bản đồ đường mòn giống như là chân lý, họ học thuộc, họ nói giống như sách, tranh luận thì rành mạch rõ ràng và thứ tự, và trăm người giống như một. Thật ra họ nói về những thứ họ không biết, vì họ chỉ nói về những điều mà người khác đã làm chứ không phải họ.
Lại có một số người vì bị ép buộc phải đi theo con đường mòn nên họ sinh ra oán hận và khinh khi con đường mòn đó. Thái độ đó là sai, điều cần chống lại là sự cưỡng ép chứ không phải là con đường mòn, vì con đường mòn đó có vô số điều mà chúng ta phải học, để chúng ta không lạc lối.
Có vô số người chống lại việc học hành, chống lại việc kết hôn, thật ra thì họ đang làm sai. Con đường mòn của cuộc đời được đúc kết từ rất nhiều giá trị, hãy tìm ra giá trị của nó mà học hỏi chứ không nên vì chúng ta bị ép buộc nên chúng ta nghĩ rằng nó không giá trị.

Nếu bạn thấy bài viết có ích cho bạn – cộng đồng – xã hội, hãy Share hoặc hỗ trợ tài chính bằng cách thỉnh thoảng mời Chí Blog 1 “ly cà phê bình dân”:

Người nhận: Nguyễn Minh Chí, NH TMCP SAI GON THUONG TIN CN TIEN GIANG, Số TK: 0601 4671 8526

Đừng để điều tốt đẹp biến mất chỉ vì vô tâm

Facebook Comments

About Author

Minh Chí

Bạn tôi góp ý là: nhiều người ở VN thích làm màu, nên tôi cần làm màu hơn thế. Cho nên các bạn cứ nghĩ tôi rất "đỉnh" là được!

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Next Post

Review sách Kaddis a meg nem született gyermekért - Kertész Imre

CN Th10 28 , 2018
Đây là tác phẩm khó đọc nhất mà tôi từng đọc, được viết theo lối tự sự, trình bày các quan điểm của nhân vật về nhân sinh mang đậm tính triết học. Đây cũng là lần đầu tiên, sau khi định hình khái quát những gì mình hiểu từ […]

You May Like

Translate» English - Vietnamese