33/ Nhà luyện kim đan
Khi con người đạt đến một độ cao nhận thức nhất định, họ nhận ra sự biến đổi và sự trường tồn của thế giới xung quanh, nhận ra niềm vui và nỗi buồn, đẹp và xấu. Có vẻ như thứ này được sinh ra để con người nhận rõ được thứ kia.
Có quá nhiều thứ đơn giản nhưng con người không nhận ra, bởi họ còn bận tâm vào những thứ mà họ nghĩ là quan trọng hơn. Người nghe/thấy thì nhiều, còn người hiểu thì ít.
34/ Biết và hiểu về ngôn ngữ vũ trụ
Chúng ta cần phân biệt giữa “biết” và “hiểu”, chàng người Anh chỉ biết về ngôn ngữ vũ trụ nhờ những cuốn sách, còn chàng chăn cừu thì hiểu và đọc được nó trực tiếp trong sự vật hiện tượng; mà cuộc sống thì diễn ra bởi các sự vật một cách trực tiếp, giống như khoản cách giữa “lý thuyết” và “thực hành” vậy.
Nhờ hiểu ngôn ngữ vũ trụ nên chàng chăn cừu có thể giúp bạn của cậu, và cậu đã tìm được một “kho tàng” khác, đó chính là Fatima.
“Thánh nhân đãi kẻ khù khờ”, xét ra thì chàng người Anh vẫn còn khù khờ nên anh nhận được sự giúp đỡ từ chàng chăn cừu. Nhưng thánh nhân sẽ không đãi kẻ đã hết khù khờ, vì thế mà chàng chăn cừu phải vận dụng những gì được học cho chặn đường tiếp theo.
35/ “Anh hãy cứ thử đi”
Đây là một chương rất quan trọng trong cuốn sách này. Chàng người Anh đã đọc và theo đuổi thuật giả kim suốt 10 năm, nhưng tại sao anh chưa bao giờ thực hành điều đã được viết trong sách? Vì anh không đủ niềm tin, vì anh sợ thất bại. Và tại sao lại là lúc này, khi anh gặp nhà luyện kim đan? Bạn nên hiểu rằng, khi ta chưa thật sự bước lên con đường theo đuổi giấc mơ thì xung quanh ta chỉ toàn những con người không có niềm tin, những việc ta làm và những điều ta nghĩ chỉ là trò cười đối với họ; rồi khi ta thật sự bước đi với quyết tâm, hoàn cảnh thay đổi, càng gần với mục tiêu thì ta bắt gặp càng nhiều người có cùng niềm tin với ta, nhờ thế mà ta tiếp thêm được miền tin và sức mạnh để làm điều mà lẽ ra đã phải làm từ rất lâu trước đó. Sẽ chẳng ý nghĩa gì nếu không mang những gì đã học ra để thực hành.
Người ta thường bảo “cái gì của mình sẽ là của mình, cái gì không phải của mình thì cưỡng cầu cũng vô ích”, những người chưa hiểu ngôn ngữ vũ trụ mà nói câu này thì thực sự là nói nhảm và chỉ mang tính tự an ủi bản thân. Còn người đã hiểu thì họ nhận ra ngay thứ thuộc về mình và phù hợp với mình ngay tức khắc, như cách mà chàng chăn cừu nhận ra Fatima, và khi ấy chẳng cần phải quanh co rào đón trước sau, cậu trực tiếp nói ra lời của trái tim cậu, và cậu cũng là người mà Fatima luôn chờ đợi. Khi con người chọn điều không dành cho họ, điều đó trở thành gánh nặng và sự cản trở trên con đường đi đến mục tiêu, thế là họ đau khổ; còn khi họ nhận ra được điều phù hợp với mình, thì điều đó càng khiến họ tăng thêm niềm tin và sức mạnh. Hiểu được ngôn ngữ vũ trụ thì không có cái gì gọi là “cưỡng cầu”.
Sau khi tìm thấy tình yêu, lần đầu tiên cậu nghe trái tim cậu lên tiếng, tiếng nói về trách nhiệm mà cậu phải thực hiện cho chính cậu và người mà cậu yêu, nó thúc đẩy cậu nói về “điềm báo”.
Nếu là ở quê nhà, thì “điềm báo” có thể là trò cười, nhưng nơi ốc đảo này, “điềm báo” cần được tôn trọng, vì con người nơi đây sống gần với ranh giới giữa sinh và tử, họ thấy quá nhiều những “điềm báo” trở thành hiện thực đã cứu sống họ nên họ tin.
Không phải ai biết về sự tồn tại của “Tâm linh vũ trụ” cũng đều chọn trở thành nhà luyện kim đan, vì mỗi người có một con đường riêng; nhưng người biết và tin thì sẽ hiểu cách làm sao để có một cuộc sống hạnh phúc thật sự, tại sao? Vì họ tin vào “Maktub” – mọi sự đều đã được an bài từ trước, và trong Kinh Thánh (của mỗi tôn giáo) đều chỉ cho con người cách để sống hạnh phúc.
36/ Quyền năng, trách nhiệm, và sự trả giá
Khi con người có quyền năng càng lớn, sự tác động của họ quyết định số phận của người khác càng nhiều nên trách nhiệm sẽ càng nhiều, chính vì vậy cái giá phải trả của họ càng lớn và đôi khi là mạng sống của họ. Đây là một thử thách vô cùng nghiệt ngã đối với con người, nó đòi hỏi kẻ đó phải có đủ niềm tin và sự dũng cảm, và niềm tin này không phải niềm tin của sự mù quáng, mà là một niềm tin được xây dựng bởi sự thật, một sự thật đủ lớn để người đó có thể chấp nhận đánh đổi bằng mạng sống mình. Không phải ai cũng có thể vượt qua thử thách thế này.
Bạn phải hiểu rằng, khi ai đó bước đến giai đoạn này, thì không ai đủ tư cách cười nhạo họ, dù chọn lựa của họ là tiến lên hoặc chạy trốn.
37/ Gặp nhà luyện kim đan
Cái chết là điều rất đáng sợ, nhưng với chàng chăn cừu thì dù sao cậu cũng đã trải qua một chặn đường tràn đầy ý nghĩa, bởi dù sao thì con người trước sau gì cũng phải chết. Lúc này ta tự hỏi, liệu điều nào xứng đáng hơn, một cuộc đời vô nghĩa trong sự sống kéo dài, hay một cuộc đời ý nghĩa nhưng ngắn ngủi? Hỏi thế cho vui thôi, chứ mấy ai có thể biết trước được ngày giờ mình phải chết, huống chi người càng hiểu nhiều về “tâm linh vũ trụ” thì biết cách tránh được sự chết.
Nhà luyện kim đan nhận được điềm báo về người mà ông có thể truyền lại bí thuật của mình, nhưng đó phải là kẻ xứng đáng, và phải vượt qua được thử thách của ông và của số phận người đó. Người đó phải hiểu ngôn ngữ vũ trụ, phải có lòng can đảm, hiểu được giới hạn của bản thân.
Chương này giải đáp cho một vấn đề mà con người thường đặt ra “Nếu tất cả đã được Thượng Đế định sẵn, thì con người thấy trước tương lai cũng là điều vô nghĩa”. Thật ra thì khả năng của con người là có giới hạn, nên họ chỉ thấy được một phần nào đó chuyện xẩy ra, và họ vẫn còn cơ hội để “thay đổi” nó, sự “thay đổi” đó xứng đáng với nỗ lực của họ và như sự định sẵn dành cho họ vậy. Cho nên đừng bao giờ ngừng cố gắng, đừng bao giờ bỏ cuộc.
38/ Sự thật
Chỉ có sự thật mới đủ để chứng minh giá trị của một điều gì đó hoặc của ai đó. Đức Jesus từng nói “phúc cho ai không thấy mà tin”, nhưng sau đó Ngài cũng hiện ra để chứng minh là Ngài đã sống lại.
Thử thách càng lớn lao thì phần thưởng càng quý giá.
39/ Bài học trong giai đoạn mới
Vận mệnh: nếu không có đánh nhau thì cậu không dừng lại ở ốc đảo, không gặp được Fatima, không gặp được nhà luyện kim đan, không học được bài học mới.
Hai con chim cắt trở thành thức ăn: điềm báo có thể đến từ bất cứ điều gì, không phải vì điềm báo đến từ 2 con chim cắt này thì chúng sẽ quý giá hơn những con chim cắt khác.
Khi ai đó đi gần đến đích, phần thưởng họ nhận được ngày càng quý giá hơn, và đó chính là lúc con người dễ ngã lòng nhất, và họ cần người chỉ đường nhắc nhở là họ vẫn chưa đến đích.
“Những thứ vào miệng con người không độc hại, xấu xa; xấu xa, độc hại là những gì từ miệng họ tuôn ra”. Chất độc của tư tưởng mới thật sự đáng sợ và cần tránh.
Lạc đà và ngựa: hiểu ngôn ngữ vũ trụ thôi vẫn chưa đủ, cần biết cách vận dụng nó một cách hợp lý, và phải luôn thận trọng với điều gì không biết trước.
40/ “Sự sống lôi cuốn sự sống”
Con người không cần phải hiểu hết mọi sự trên đời, chỉ cần hiểu thứ có thể kết nối với vạn vật là được, để khi cần thì có thể “hỏi”.
“sự sống lôi cuốn sự sống”, những gì gần gũi nhau thì lôi cuốn nhau, và nó ứng với hầu hết sự vật.
Dự đoán tương lai không phải là điều gì đó hoang đường, chỉ là nhận thức của một người đang ở cấp độ nào. Không hiếm những nhà văn trong quá khứ viết ra các tác phẩm mà ngày nay trở thành sự thật. Vậy với trí tuệ của Thượng Đế, liệu có điều gì mà Ngài không biết trước chăng! Đó là cách nói của con người, vì con người sống trong một thế giới bị chi phối bởi thời gian, nếu có một thế giới không bị chi phối bởi thời gian thì sẽ thế nào đây?
Khi dự đoán được tương lai, chẳng ai dại gì chọn lựa một quyết định sai lầm cả.
41/ Tâm linh biến đổi
Khi tình yêu được hình thành, những sự vật họ nhìn cũng sẽ biến đổi theo, họ gửi niềm hy vọng đến người mà họ yêu thương, nơi niềm hy vọng và yêu thương ấy đi qua sẽ làm biến đổi tâm linh của chúng, giống như một sóng tinh thần lan truyền trong sa mạc, để người nhận được cảm thấy sa mạc không còn quá nóng bức, hoặc như một sợi chỉ nối dài, để người ra đi không bị lạc lối và luôn biết được nơi trở về.
“Anh yêu em vì cả vũ trụ đã góp sức để anh đến tận đây và gặp được em”, câu này có thể hiểu theo nghĩa khác. Cả vũ trụ góp sức chỉ vì một lý do duy nhất, đó là “anh yêu em” đã được định trước và là số phận của “anh”. Lúc này ta thấy tình yêu đó trở thành vĩnh hằng, nó không còn bị thời gian chi phối nữa.
Khi nói đến từ “định sẵn”, con người cảm thấy mình giống như bị trói buộc và mất tự do, nhưng họ quên rằng “tất cả chỉ là 1”, tình yêu của họ, sự chọn lựa của họ dù là bất kỳ điều gì, đều thuộc về cái toàn thể duy nhất và “định sẵn” ấy. Vậy thì lấy ngữ nghĩa của từ “định sẵn” để cảm thấy mình bị “mất tự do” làm chi cho mệt.
42/ “Hãy lắng nghe trái tim mình”
Trái tim đại diện cho điều gì? Có lẽ là tình yêu, là cảm xúc, là lương tâm … nhưng có lẽ trên tất cả, trái tim là chính ta. Lắng nghe trái tim mình là tìm lại bản thân, hiểu rõ chính mình. Và bất cứ trái tim nào cũng muốn chủ nhân của nó sống thật với bản tâm. Đây không phải là chuyện dễ dàng gì.
” Khi những nhà luyện kim đan khác thử luyện vàng mà không thành công thì họ sai ở chỗ nào?” – “Tại vì họ chỉ chủ tâm tìm vàng thôi”. Nghĩa là thứ khiến họ thất bại chính là họ tìm vàng – thứ đại diện cho của cải vật chất và sự giàu sang, nên khi họ đạt được sự giàu sang rồi thì họ không còn nỗ lực trên con đường tạo ra vàng nữa. Còn những nhà luyện kim đan luyện ra vàng vì đó là mục đích đời họ và họ sẽ đi đến cùng; cái này là vật chất còn cái kia là tinh thần. Giống như kho tàng ở Kim Tự Tháp là mục đích của chàng chăn cừu, dù trên đường đi mà cậu có đào được bao nhiêu kho tàng đi nữa thì cậu vẫn phải đi cho hết con đường của số phận, khi ấy cái “kho tàng” mà cậu nhận được không chỉ là giá trị vật chất của nó, mà còn là sự biến đổi và thăng hoa của tâm hồn.
“Thế giới này chỉ là phiên bản của thiên đường”, là nơi ta học cách tạo ra thiên đường để một ngày kia bước vào thiên đường thật sự. Nhưng thiên đường là như thế nào đây? Là có thật nhiều của cải vật chất? Hẳn là chưa đủ vì nhiều người vẫn đau khổ trong một thiên đường như thế. Thiên đường là nơi mà tất cả mọi người và mọi loài đều sống hạnh phúc? Chắc là thế, vậy câu hỏi tiếp theo là: Ta phải làm gì để có được một thiên đường như thế ở trần gian này? Hãy suy nghĩ về điều đó, và dường như nó có liên quan gì đấy đến trái tim.
Vậy có gì liên quan giữa thiên đường và nhà luyện kim đan hoặc mục đích của chàng chăn cừu? Nhà luyện kim đan có thể biến những kim loại khác thành vàng, theo nghĩa khác thì họ có thể biến đời sống của người khác thành “vàng”, giống điều ông đã làm với chàng người Anh và chàng chăn cừu. Hoặc ta nhớ lại con đường của chàng chăn cừu, cậu bán cừu cho người bạn muốn làm kẻ chăn cừu, cậu hứa trả 1/10 kho tàng cho bà thầy bói, cậu giúp chủ cửa hàng pha lê, giúp chàng người Anh, giúp ốc đảo, mang đến tình yêu cho Fatima. Đó cũng là ý nghĩa của Nhà Giả Kim.
………….
Phần 4 này có vẻ dài, chỉ còn có phần 5 nữa là hết cuốn này. Thật tiếc là sau khi viết 3 bài rồi mà không có ai để trao đổi. Có lẽ vì đây là con đường dành cho những kẻ độc hành.
Cảm ơn các bạn đã đọc bài, nhớ chia sẽ bài viết và giới thiệu Chí Blog đến mọi người, và tích cực “cứu tế” để mình có thêm động lực viết bài nghen.
OCB – ngân hàng phương đông, tk: 0003100008898001, NGUYỄN MINH CHÍ, chi nhánh Thủ Đức. Hoặc: Nguyễn Minh Chí, NH TMCP SAI GON THUONG TIN CN TIEN GIANG, Số TK: 0601 4671 8526
Note: nếu bài viết trên trang có giá trị, nhớ tích cực like, share, comment, và giới thiệu với bạn bè về Chí Blog.