Thiên đường là một biểu tượng không chỉ dành riêng cho những người theo tôn giáo, bất kỳ ai trong chúng ta đều mơ tới một thiên đường của riêng mình. Thiên đường được hiểu một cách đơn giản là nơi mà ta cảm thấy được sống hạnh phúc và an bình tự tại khi ở đó. Vậy có một điều khá chắc chắn, thiên đường của bạn sẽ khác thiên đường của tôi, và khác với thiên đường của những người khác. Nếu có sự giống nhau, thì nó có thể là một số yếu tố mang lại hạnh phúc cho chúng ta.
Hỏi một đứa trẻ “thiên đường của cháu là gì?”, nó sẽ trả lời đại khái như thế này ” có nhiều bánh kẹo thật ngon, có nhiều trò chơi thật vui, có các bạn A-B-C (mà nó thích), có cha mẹ và anh chị (mà nó yêu thương)”. Hoặc hỏi những thanh niên thiếu nữ về thiên đường của họ thì sao? đó sẽ là nơi mà họ được mọi người yêu mến, nơi họ trở thành một thần tượng giống như vị thần tượng mà họ yêu quý lúc này, và nhiều điều khác. Thế nếu hỏi một người đã trưởng thành? có thể sẽ là một sự nghiệp thành công vang dội, sự công nhận và kính nể từ người khác, hoặc một thế giới không có chiến tranh và mọi người đều yêu thương nhau. Nếu hỏi một vị giáo sư hay nhà khoa học? thiên đường của họ phải chăng sẽ là nơi mà họ có thể học hỏi, khám phá và sáng tạo nên những điều vĩ đại. Vậy thiên đường của chúng ta phụ thuộc vào chính tâm trí của chúng ta tại thời điểm này, và nó luôn luôn biến đổi theo thời gian trong sự phát triển của tâm trí đó.
Bởi thiên đường mang lại hạnh phúc nên ai ai cũng theo đuổi nó và mong muốn đạt được nó, nhưng đa số họ đều khó đạt được vì không biết rằng nó luôn biến đổi, cái mà họ có được chỉ là một thiên đường trong quá khứ của chính họ, nó không cân xứng với công sức mà họ đã bỏ ra, nó không giúp họ thấy hạnh phúc trong hiện tại – lúc đạt tới.
Thiên đường là một thế giới ở tương lai mà ta vẽ nên bằng những hiểu biết của hiện tại, nên nó là thứ ta chưa đạt được, chưa nhìn rõ và chưa hiểu thấu. Nhưng muốn đạt được thì cần nhiều sự đánh đổi hay trả giá, vậy nếu khi đạt được thì ta bỗng phát hiện rằng những thứ ta đã mất đi lại quý giá hơn những thứ ta tìm thấy thì sẽ thế nào? ta sẽ đau khổ, hối tiếc, và nhận ra rằng đó không phải là thiên đường mà ta mong muốn nữa, đôi khi nó lại là địa ngục mà ta phải đối diện trong suốt quảng đời còn lại, hoặc ta phải tự lừa dối chính mình, là ta đã làm đúng dù sự thật luôn chỉ ra rằng nó sai.
Đó không chỉ là những sai lầm cơ bản của từng con người, mà còn là sai lầm của một hoặc nhiều thế hệ, hoặc của cả loài người từ thời kỳ này qua thời kỳ khác.
Cũng không phải không có người nhận ra, từ xưa đến nay có vô số con người nhận ra điều đó, hầu hết họ đều cố nói cho chúng ta hiểu, và ai hiểu được thì tìm được thiên đường cho bản thân. Bởi vì họ giúp nhiều người đạt được hạnh phúc nên họ được tôn vinh, lời họ nói được xem như chân lý; Nhưng cũng chính tại thời điểm này, một sai lầm mới đã nẩy sinh, người ta biến thiên đường của các vĩ nhân ấy thành thiên đường chung nhất cho tất cả mọi người, mà quên rằng, thiên đường ấy chỉ thật sự là thiên đường khi ta thật sự thấu hiểu những điều mà các vị ấy nói. Điều đúng đắn lẽ ra nên làm là giúp người khác hiểu, trong khi điều họ làm lại là sự áp đặt cái tư tưởng ấy lên người khác. Việc làm này không những không mang lại hạnh phúc mà còn gây ra bao khổ đau và biến cuộc sống của những người bị áp đặt trở thành địa ngục. Mà nơi nào có sự áp đặt thì nơi đó có sự phản kháng.
Vậy ta cần những gì để tìm được thiên đường của riêng mình? Bạn có thể tự tìm câu trả lời cho chính bạn, hoặc tham khảo bài viết sau của tôi.