Deep Water (2022) là phim kinh dị – tâm lý – khiêu dâm (wikipedia ghi vậy), tôi cực kỳ thấy ức chế khi xem phim này, bởi cảm thấy người chồng quá bao dung với vợ, về mặt lý trí hoặc tâm lý theo lẽ thường, nó là sự phi lý và sai logic, vấn đề ở chỗ con người vẫn thường sống trong sự phi lý đó nên những gì diễn ra trong phim lại trở nên hợp lý. Có người nói nội dung phim tựa như Gone Girl, tôi cũng cảm thấy như vậy khi xét trên bề nổi câu chuyện, nhưng ý nghĩa phim này thì hoàn toàn khác xa. Chí Blog – Website “HAY NHẤT MỌI THỜI ĐẠI” (trend mới) duy nhất VN giải mã phim nghệ thuật sẽ phân tích về điều đó. IMDb 5.4 , số điểm phản ánh đúng về cách mà khán giả nhìn bộ phim, nó tạo ra sự ức chế với những hành vi của người vợ, tôi cố xem hết để hiểu phim thật sự nói về điều gì, bài viết tiết lộ nội dung phim.
Ý nghĩa thông điệp truyền tải
Vic là một nhà khoa học, nhờ chế được con chip cho các máy bay không người lái nên anh có đủ chi phí để nghỉ hưu sớm mà vẫn có thể cùng gia đình sống dư dật, anh ấy có người vợ xinh đẹp là Melinda. Có lẽ bởi Vic là nhà khoa học nên tư tưởng khá thoáng, người vợ chưa bao giờ bị kiểm soát trong các mối quan hệ “bạn bè”, thế là hành vi của cô ấy càng trở nên quá đà dù trong tầm mắt của chồng.
Điều thú vị ở đây là những gì mà Melinda làm lại hoàn toàn hợp với tâm lý con người, chúng ta rất mâu thuẫn, khi bị chồng / vợ kiểm soát, chúng ta chống lại và khao khát tự do, nhưng khi họ cho chúng ta hoàn toàn tự do và sự tin tưởng, thì chúng ta nghĩ họ không yêu chúng ta vì họ không biết ghen, thế là chúng ta “làm gì đó” để máu ghen của đối phương nổi lên.
Ngoài ra thì bất kỳ thứ gì được trao tặng một cách miễn phí thì con người ít khi biết quý trọng nó, dù rằng thứ đó cực kỳ ý nghĩa và quý giá đi nữa, từng có hàng triệu người chấp nhận hy sinh để thế hệ sau có thể sống trong tự do về mọi mặt, nhưng thế hệ sau lại dùng tự do để hủy hoại chính hạnh phúc và đời sống họ giống sự sa ngã của phong trào Hippie, hoặc họ không biết bản thân muốn gì như bộ phim Worst Person In The World mà tôi đã review, đó là sự phi lý của con người.
Ở góc nhìn khác, về mặt tâm lý, những con người có nhiều cảm xúc, họ rất dễ trở nên buồn chán với những diễn biến cứ lặp đi lặp lại theo lối máy móc, hoặc đi mãi trên một “con đường bằng phẳng”, khi nhìn vào lối sống của Vic thì chúng ta hiểu tại sao Melinda lại trở nên “bốc đồng” như vậy, chúng ta cũng có thể thấy ở những người thích theo đuổi các môn thể thao hoặc hành động mạo hiểm, mà càng mạo hiểm thì càng gần hơn với sự chết, vì nhiều lằn ranh đỏ sẽ bị vượt qua, cho đến khi cuộc sống của họ kết thúc, giống như rượu hoặc ma túy.
Còn đối với Vic thì sao? Anh ấy rất ít khi say rượu, anh ấy sống có chuẩn mực, là người cha và người chồng tốt, tư tưởng anh ấy thoáng, đó là một người chồng hoàn hảo với mọi phụ nữ, Vic phong độ – giàu có – thông minh – chung thủy, nhưng như chúng ta thấy, bao nhiêu đó vẫn là chưa đủ. Và điều quan trọng nhất chính là có vẻ như anh ấy quá tự tin vào khả năng bao dung của chính mình, và bỏ qua những mâu thuẫn đang tồn tại bên trong người vợ.
Chính tại điểm này, bộ phim cũng khiến tôi trở nên mâu thuẫn, về mặt quan điểm, tôi thiên tả, nghĩa là ủng hộ tự do, nhưng khi nhìn cách con người sữ dụng tự do mà họ có được để tự hủy hoại bản thân thì … chẳng lẽ nên ủng hộ sự kiểm soát?! Cái giới hạn sẽ ở đâu trong khoản giữa của tự do và kiểm soát? Đây chính là thứ khiến các nhà xã hội học hoặc các chính trị gia (tốt) muốn theo đuổi mô hình chủ nghĩa xã hội ở phương Tây phải đau đầu, bản chất phương Tây là sự kết hợp của CNTB và CNXH nhé các bạn, và CNXH thì khác với CNCS, tôi sẽ không bàn thêm về điều này.
Càng về cuối phim thì người xem càng ức chế, và biết trước chuyện gì sẽ xẩy ra. Thêm lần nữa, trọng tâm của phim là ở đây, thật ra thì chẳng có thứ gì gọi là khó đoán, vấn đề là trong cuộc sống thật thì con người luôn phớt lờ nó, mọi thứ, từ đời sống cá nhân, gia đình và xã hội. Một người mê cờ bạc biết trước là họ sẽ tán gia bại sản, một kẻ ngoại tình biết trước gia đình sẽ tan vỡ, loài người khai thác tài nguyên quá độ biết trước tận thế sẽ đến, các quốc gia chạy đua vũ trang biết trước sẽ diễn ra CTTG lần 3, nhưng tất cả giống như người vợ trong phim, vẫn cứ làm.
Cho nên thêm một lần nữa, những gì diễn ra trong phim, hành vi ngày càng quá mức đến phi lý của người vợ là có chủ đích, là sự cố ý của đạo diễn và biên kịch chứ không phải họ không nhận ra.
Tuy nhiên, nếu xét về nội dung phim, chúng ta vẫn có thể đặt ra câu hỏi, tại sao Vic không li dị Melinda? Về hình thức hoặc cách hiểu theo phim, bởi vì cô ấy là vợ, là mẹ của đứa con gái, là người mà anh ấy yêu. Vậy khi nhận ra thì sao Vic không kiểm soát vợ? Vì anh ấy biết đó là bản tính của vợ và rất khó để kiểm soát, đồng thời anh ấy nghĩ rằng anh ấy đủ bao dung để chấp nhận mọi thứ, dù cho vợ có ngoại tình đi nữa – nhưng đây lại chính là điểm chết người nhất.
Chí Blog có kịch bản phim điện ảnh, ai mua không?
Theo cách nào đó, bộ phim đang nói đến những vấn đề rộng lớn hơn, đó là chủ nghĩa tự do ở phương Tây. Trước khi bàn tiếp, tôi xin nhấn mạnh là tôi không ủng hộ hành động mang tính cực đoan nhé, việc phân tích để giúp người đọc hiểu bản chất của vấn đề thôi, vì để hiểu thứ sắp nói phải liên hệ đến lịch sử và chính trị thế giới, cả quá khứ và trong hiện tại.
Quá khứ, nhìn lại phong trào bài Do Thái của Đức Quốc Xã trong CTTG lần 2. Trước đó thì Đức gồm nhiều nước (hoặc vương quốc nhỏ có cùng nền văn hóa và ngôn ngữ), sau đó người Do Thái với sức mạnh tài chính đã giúp một chính trị gia thống nhất lại, từ đó ảnh hưởng của người Do Thái đối với Đức càng ngày càng lớn, họ tác động lên chính sách, họ là những ông chủ ngân hàng, họ nắm giữ kinh tế, vấn đề ở chỗ văn hóa Do Thái quá khác biệt, từ đó tạo ra sự căm phẫn đối với những người Đức mang chủ nghĩa dân tộc cực đoan, và khơi lên chủ nghĩa dân túy. Các chính trị gia ủng hộ người Do Thái và bản thân người Do Thái lại không ý thức được điều này.
Hoặc trong chính cuộc chiến đang diễn ra của nước A và nước B trong hiện tại, nước A nghĩ rằng nước B là một phần gắn liền với họ, trong khi vòng tròn các nước C lại muốn nước B ngã về phía họ. Bản thân nước A, B và vòng tròn các nước C có ý thức điều này không? Làm sao mà không, nhưng vì cả 3 đối tượng cứ thích đuổi theo những lợi ích mà họ muốn, nên cuộc chiến vô nghĩa đó đã diễn ra, tất cả đều có thể dự đoán trước, nhưng nó vẫn diễn ra.
Tôi đề cặp đến lịch sử để cho các bạn hiểu rằng có những thứ mà chúng ta không thể “li hôn” được, chúng ta phải chấp nhận bản chất đó hoặc chờ đến ngày bản chất đó thay đổi, ví như nước Việt không thể “li hôn” với bản chất dân Việt (cái này hơi trừu tượng hen). Trở lại phim, tôi không biết những gã tình nhân của Melinda lấy đâu ra sự tự tin hoặc họ quá ngu ngốc đến độ quyến rũ vợ ngay trước mặt chồng, tất cả họ là muốn đi tìm chết á.
Giả như Vic là biểu tượng của một mô hình xã hội tự do đúng bản chất (Vic là người tốt), nhưng liệu người được trao tự do có ý thức về cái mà họ được trao tặng? Để rồi giống như Melinda mang tình nhân về nhà để làm bậy. Và liệu sâu trong vô thức của cái xã hội đó có còn tồn tại cái chủ nghĩa dân tộc cực đoan và chủ nghĩa dân túy? Dù sao thì con người vẫn là con người. Tất nhiên là lời tôi vừa nói “chống chỉ định” với việc vin vào đó hòng kiểm soát con người để tư lợi, nghĩa là theo lối ngụy biện hoặc đánh tráo khái niệm.
Điều tôi vừa nói cũng là ý nghĩa của tựa phim, “nước sâu” là nơi mà chúng ta không thấy, bằng hành vi vừa ngoại tình vừa kích thích chồng của Melinda, cô ấy đã khơi lên những thứ tồn tại rất sâu trong bản chất người chồng – dù rằng anh ấy là một nhà khoa học, hoặc những gã tình nhân, họ chết vì tham gia quá sâu vào gia đình của Vic, vì dục vọng của chính họ. Tôi không ủng hộ bạo lực, cũng không thông cảm với hành vi giết người của Vic, chỉ là khi con người tự đâm đầu vào chỗ chết thì cái chết sẽ đến với họ, không ai thật sự vô tội trong phim này, kể cả Vic.
Về ngôn ngữ nghệ thuật, tất cả những gì biểu hiện cho các điều tôi vừa phân tích. Hoặc về 3 nhân vật đã chết, gã bạn nhạc sĩ (cá nhân tính) chết trong hồ bơi gia đình, gã giáo viên piano (trung gian) chết trong dòng suối, gã nhà văn (cộng đồng tính) chết trong hồ nước thiên nhiên, lão nhà văn này cũng không vô tội, ông ta muốn dùng sự phát hiện đó để nổi tiếng và bán được sách. Hoặc các vấn đề khác được đề cập, ví như con chíp do Vic tạo ra, nó có thể dùng để tìm người mất tích, nhưng cũng có thể dùng trong chiến tranh, và từ đó có thể giết nhầm người vô tội, vẫn là cách mà con người dùng nó để làm gì thôi, đoán xem “ai” là máy bay không người lái nhỉ?
Còn riêng về đứa con gái của họ, nó thấy hết những gì cha và mẹ đã làm, nó sẽ trở nên thế nào trong tương lai? Đây là vấn đề cần suy ngẫm.
Tóm lại thì thông điệp của phim này vô cùng phức tạp, trừu tượng và sâu như tựa phim, nó khiến chúng ta bối rối trước những chuẩn mực về đạo đức, nó khác hoàn toàn với Gone Girl mà tôi đã viết bài, và nói thật thì cái sự “bối rối” này sẽ tồn tại mãi với loài người chúng ta. Cảm ơn bạn đã đọc bài, nhớ chia sẻ bài viết và Chí Blog với nhiều người nhé!
Cảm ơn các bạn đã đọc bài, nhớ chia sẽ bài viết và giới thiệu Chí Blog đến mọi người, và tích cực “cứu tế” để mình có thêm động lực viết bài nghen.
OCB – ngân hàng phương đông, tk: 0003100008898001, NGUYỄN MINH CHÍ, chi nhánh Thủ Đức. Hoặc: Nguyễn Minh Chí, NH TMCP SAI GON THUONG TIN CN TIEN GIANG, Số TK: 0601 4671 8526