Kịch bản phim của tôi: thể hiện chút sáng tạo

Tôi nói là đã hoàn thành 2 kịch bản phim, chắc nhiều người sẽ nghi ngờ về chất lượng của nó, cho nên bài này tôi sẽ thử chút khả năng hài hước và sự sáng tạo, ngoài ra thì chi tiết và lời thoại sẽ tự nhiên. Một đoạn kịch bản này không thuộc về 2 “bộ phim” kia, nó là ý tưởng của một “bộ phim” khác, nhưng vì ý tưởng của cốt truyện quá rắc rối phức tạp nên tôi không (hoặc chưa) triển khai, chỉ mới viết ra đoạn đầu. Chuyện kể về một nhóm người lạc vào hoang đảo và gặp nhiều chuyện thú vị.

Trong cách viết kịch bản, đôi khi tôi có phần lấn sân đạo diễn, hoặc trình bày không chuyên nghiệp, nhưng nó không ảnh hưởng đến việc bạn hiểu chuyện gì đang diễn ra, nếu bạn là người quen với điện ảnh và có trí tưởng tượng tốt, bạn sẽ hiểu những gì tôi tả nếu được dựng thành phim sẽ khiến khán giả cười – nụ cười thâm thúy, nó không phải là hài nhảm, nó không phô trương hay gượng ép, nó chỉ là những gì xẩy ra nhờ vào sự tình cờ, và nó có cả chiều sâu tâm lý.

Tác giả: Nguyễn Minh Chí

(Không ai được sao chép ý tưởng cũng như chi tiết kịch bản này khi chưa được sự đồng ý của tôi! Cái này có vẻ nói cho có nhỉ? Nhưng vẫn phải nói)

NGOẠI – DU THUYỀN – TRƯA

Camera thể hiện góc nhìn của nhân vật chính tên THIÊN (18t), hình ảnh có phần mờ ảo (đang say), tay cầm ly rượu tây đưa lên uống, trên sàn của boong thuyền là thức ăn và rượu, xung quanh  ngồi 4 thanh niên nam nữ cũng đang gà gật vì say, 2 nam, 2 nữ.

THIÊN:

Tao vô ngủ trước …

Uống không nổi nữa rồi …

Góc nhìn nghiêng ngã đi vào khoang thuyền, hình ảnh nhòe đi

NỘI – DU THUYỀN – TRƯA

Hình ảnh mở ra (mở mắt) nhưng mơ hồ, cảnh trần căn phòng trong khoang thuyền, người bạn nam đang hốt hoảng lay gọi THIÊN, nói gì đó nhưng không nghe rõ, người bạn nam chạy ra ngoài, hình ảnh đóng lại (nhắm mắt).

NGOẠI – DU THUYỀN – TRƯA / CHIỀU

THIÊN ở trần mặc quần short từ trong khoang thuyền bước ra, vẫn còn loạng choạng, nhìn ngó xung quanh, không người.

THIÊN:

(hô lớn)

PHƯƠNG ơi!

HOÀNG ơi!

(thì thầm)

Bọn nó đi đâu vậy kìa…

Chợt THIÊN quay ngoắc ra sau, một hòn đảo âm u hiện ra cách nơi du thuyền đang đậu không xa (vì hòn đảo lớn nên cảm giác không xa). THIÊN đi vòng ra sau du thuyền, bên vách du thuyền có cắm nhiều cần câu lớn nhỏ khác nhau. THIÊN lưỡng lự một hồi thì leo ra vách và nhảy ùm xuống biển, chính lúc đó một cái cần câu vô tình đang ở trạng thái mở dây và lưỡi câu của nó nằm trên vách thuyền, lưỡi câu móc vào nơi lưng quần THIÊN.

THIÊN bơi thẳng vào bờ theo kiểu ếch vì sóng không lớn và để giữ sức do bờ khá xa (lưu ý: không bơi sải vì THIÊN sẽ phát hiện ra sợi dây khi vướng vào chân, nên kịch bản chọn bơi ếch). Cuộn dây của cần câu đang tuôn ra. Camera cắt qua, THIÊN bơi gần đến bờ và đuối dần, gần đến bờ nhưng vẫn bơi không tới. Camera cắt qua, trên thuyền, cuộn dây đã hết, đầu cần câu cong xuống từ từ, sau đó lại duỗi lên, lại cong xuống từ từ, lại duỗi lên. Camera cắt qua, THIÊN đuối dần và ngất đi, camera mờ dần.

NGOẠI – ĐƯỜNG LÀNG – TRƯA (HỒI TƯỞNG)

Đứa bé trai (THIÊN NHỎ – 12t) mặc quần áo thể thao đang chạy trên đường làng trong cuộc thi chạy việt dã, hai bên đường có nhiều người reo hò, phía trước là đích đến, đứa bé rất đuối, nhưng bên đường có người đàn ông cổ cũ.

NGƯỜI ĐÀN ÔNG:

(hô lớn)

Con trai cố lên !!!!

Đứa bé cố hết sức lực lao về đích.

NGOẠI – BỜ BIỂN – TRƯA/CHIỀU

THIÊN vùng dậy, lấy hết sức lực bơi vào bờ, camera cắt qua, trên thuyền, cần câu cong xuống từ từ, sau đó lại duỗi lên, camera cắt qua, THIÊN đuối dần và ngất đi, camera mờ dần.

NGOẠI – ĐƯỜNG LÀNG – TRƯA (HỒI TƯỞNG)

Đứa bé gái (12t) đang chạy đuổi theo chiếc xe đò, trên xe là THIÊN NHỎ (12t) đang vẫy tay.

ĐỨA BÉ GÁI:

(gọi với theo)

Khi nào về nhớ ghé thăm mình !!!!

THIÊN:

(hô đáp)

Mình sẽ về thăm bạn !!!!

NGOẠI – BỜ BIỂN – TRƯA/CHIỀU

THIÊN vùng dậy, lấy hết sức lực bơi vào bờ, camera cắt qua, trên thuyền, cần câu cong xuống từ từ, sau đó lại duỗi lên, camera cắt qua, THIÊN đuối dần, camera cắt qua.

Góc nhìn của THIÊN hướng về phía bờ, hình ảnh mờ ảo, 4 người bạn đang vẫy gọi, THIÊN cố sức bơi bơi bơi, 4 người bạn chạy về phía THIÊN, họ càng ngày càng gần, khi đến trước mặt THIÊN, mực nước biển chỉ cao qua đầu gối họ. camera cắt qua – rời khỏi góc nhìn của THIÊN

4 thổ dân đang đứng xung quanh nhìn THIÊN bơi ếch chầm chậm ở mực nước cao hơn đầu gối họ một chút. Vẻ mặt của 4 gã thổ dân tỏ ra quái dị, 3 tên gãi đầu, tên thủ lĩnh vẻ mặt từ quái dị dần chuyển sang buồn cười, cuối cùng gã chịu không nổi phải ôm bụng cười bò ngã xuống mặt nước, 3 tên khác cũng cười bò ra.

THIÊN thấy cảnh đó thì dừng bơi, từ từ đứng lên, nhìn quanh, vẻ mặt hoảng sợ, sau đó lấy hết sức chạy về phía bờ, camera cắt qua, trên thuyền, cần câu quằng nhanh xuống, sau đó bung lên thật nhanh, camera cắt qua, bờ biển, THIÊN đang bị sợi dây giật bay ngược ra phía biển, đồng thời lúc đó 4 tên thổ dân vừa đứng dậy thấy cảnh đó lại ôm bụng cười bò ra.

THIÊN không còn sức lực để đứng lên lần nữa, gã thủ lĩnh đứng lên, ra hiệu cho 2 gã đàn em, họ chạy đến đỡ lấy hai bên THIÊN, lấy dao vắt sau lưng cắt dây câu, rồi kéo THIÊN vào bờ. Vừa đi gã thủ lĩnh vừa nói.

THỦ LĨNH:

Lần này trở về tao phải đích thân đến cảm ơn tứ trưởng lão

ĐÀN EM 1:

Cảm ơn chuyện gì, đại ca?

THỦ LĨNH:

(mặt nhăn lại tỏ vẻ nghiêm trọng)

Nhờ tứ trưởng lão mà tao chứng kiến một việc kinh thiên động địa

ĐÀN EM 2:

(kinh ngạc pha lẫn tò mò)

Là chuyện gì mà khiến cho đại ca sợ hãi kinh hồn?

THỦ LĨNH:

Tụi bây biết không …

Con cá khi mắc câu mới bị kéo lên bờ …

Thằng này vì mắc câu nên bị kéo xuống biển

Đã vậy còn mén chết đuối … ở cái mực nước …

Ha ha ha !!!!

Gã thủ lĩnh lại cúi người cười sặc, 3 gã đàn em nghe xong lại cười bò ra, khiến THIÊN ngã đập mặt xuống nước.

THỦ LĨNH:

(vừa cười sặc vừa nói)

Lần đầu tiên trong đời … tao thấy một chuyện … nhảm nhí đến vậy …

ĐÀN EM 1:

(vừa cười bò vừa giơ một tay lên quơ qua quơ lại)

Đừng nói nữa … em xin đại ca đừng nói nữa …

Nghe tiếp … em không còn sức kéo nó vào bờ …

Ha ha ha …

…………………………………………..

Nếu bạn có một trí tưởng tượng khá tốt, bạn sẽ cười với những gì tôi viết. Trong 2 kịch bản kia của tôi không có đoạn hài với cường độ cao, nhưng nó thâm thúy và sâu sắc hơn. Và cái đoạn mà tôi phô cho các bạn xem thì hoàn toàn là sự sáng tạo mới, cộng với 2 lần THIÊN hoài niệm về quá khứ càng khiến sự hài hước lên đến đỉnh điểm, đó là sự kết hợp tính tương phản, những hoài niệm ý nghĩa nhất lại phát sinh trong một tai nạn kiểu nhảm nhí nhất.

Không biết có ai tăng thêm niềm tin về 2 kịch bản phim điện ảnh của tôi chưa nhỉ? Rất đáng giá đấy nhé! Hãy tưởng tượng về bộ phim dài 90-120 phút mà mỗi chi tiết, hành động, lời nói đều liên kết chặt chẽ nhau và có chiều sâu, nó sẽ tạo ra một bộ phim thế nào? Khi đọc bài giới thiệu về 2 kịch bản phim của tôi thì bạn có thể nghĩ là tôi đang nói xạo, chỉ là không phải ai cũng có thể hiểu là tôi ít khi đùa, và dù nói đùa thì đều là thật cả đấy.

Tái bút: Có nhiều phản hồi là đoạn kịch bản tôi viết không khiến họ cười, và có người nói nó nhảm, lời thoại thừa. Không sao cả 🙂 . Thật ra thì nó không thừa, chỉ là người nghe không hiểu thôi. Vậy ý nghĩa của đoạn kịch bản này là gì? Nó là sự phi lý của đời sống, con người chẳng hơn gì con cá, đó là lý do trong lời thoại có nhắc đến việc đó, nhưng dù tôi đã thể hiện và nhắc lại trong lời thoại nhưng nhiều người đọc vẫn không hiểu được ý nghĩa mang tính trừu tượng đó, ngoài ra thì NVC mắc câu vào chiếc du thuyền – biểu tượng của vật chất, rồi anh ta say khi tai họa đến, nếu anh ta tỉnh táo hơn có lẽ phát hiện ra sợi dây câu móc vào lưng quần. Kinh nghiệm viết review phim nghệ thuật nước ngoài giúp tôi hiểu một điều, đôi khi khán giả xem phim là xem vậy thôi chứ phần đông không hiểu được những thông điệp của phim, người ta chỉ thích chạy theo những hài hước bề ngoài.

Facebook Comments

About Author

Minh Chí

Bạn tôi góp ý là: nhiều người ở VN thích làm màu, nên tôi cần làm màu hơn thế. Cho nên các bạn cứ nghĩ tôi rất "đỉnh" là được!

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Next Post

Bàn về showbiz Việt: thị phi và sự trưởng thành

T7 Th4 24 , 2021
Đôi khi tôi mong Chí Blog có nhiều người theo dõi, nhưng ít người theo dõi cũng có cái lợi của nó, vì ta sẽ dễ nói ra sự thật hơn, mà sự thật thường khiến cho nhiều người không thích, tuy nhiên bài này cũng không đến nỗi, vì […]

You May Like

Translate» English - Vietnamese