Sau 18 năm tham gia internet, tôi chứng kiến từng bước phát triển của nó, điều đó giống như chứng kiến một con người từ thuở thiếu thời đến khi trưởng thành, đáng tiếc là về bản chất thì nó giống rặc con người, tức sự trưởng thành được đánh dấu khi tính hồn nhiên và chân thật bị tiêu biến dần.
Trong đời sống thực, từ gia đình cho đến xã hội, khi tiếp xúc nhau thì chúng ta trưng ra những chiếc mặt nạ mang các đặc tính được mọi người ưa chuộng, còn bộ mặt thật hoặc bản tính thật thì được che dấu. Rồi khi internet được sinh ra, con người tìm thấy một công cụ để thể hiện cái tính thật đó ra với thế giới, dù khuôn mặt (Avatar) có là ảo. Trong những ngày đầu đó tôi được làm quen với vô số những con người thật dù không biết mặt, tôi “tìm” thấy những thông tin mà tôi muốn tìm. Còn giờ thì tôi hoài niệm chúng biết bao.
Khi thế giới ảo trở thành một nhu cầu gần như không thể thiếu của đời sống thì con người bắt đầu can thiệp vào nó một cách thô bỉ. Các tổ chức chính trị và tôn giáo thì tìm mọi cách kiểm soát con người, các công ty và tập đoàn thì đặt mục tiêu lợi nhuận lên hàng đầu, thế là những chiếc mặt nạ trong đời sống thực được mang vào thế giới ảo vì nó ảnh hưởng trực tiếp lên đời sống thực, cuối cùng thì chẳng còn chỗ nào để con người có thể sống thật được nữa. Buồn thay!
Tôi vẫn biết xã hội chúng ta vốn là thế, bản chất con người luôn luôn vậy. Người ta có thể bảo rằng đó là xu hướng của sự phát triển, là quy luật của nền kinh tế hoặc sự sinh tồn. Thật là mĩa mai khi người ta dùng những từ như “phát triển” hoặc “tiến bộ”, thực chất đó là những quy luật của sự thoái hóa cho nền văn minh, con đường dẫn đến cái chết. Sự tiến bộ trong khoa học đã kéo con người lại gần nhau hơn, kết nối tất cả lại với nhau, nhưng sẽ ra sao nếu sự tiến bộ đó được sữ dụng cho những mục đích mang tính hủy hoại? Con người sẽ tiến nhanh đến cái chết hơn, nó cũng giống như khi người ta khám phá ra năng lượng nguyên tử.
Nó cũng giống như một cánh đồng lúa mọc đầy cỏ dại, cỏ dại càng nhiều thì những cây lúa càng khó nẩy mầm và khó cho hạt. Google và Facebook đã “trưởng thành” đến độ khiến tôi cảm thấy sợ hãi. Hãy vào những Trang và Nhóm, tràn đầy những nick ảo với mục đích quảng cáo, đó là những con chim mồi dùng để bẫy chim, chim mồi sẽ nói ra những lời bóng bẩy nhưng vô nghĩa, đưa ra thứ thức ăn nhìn đẹp đẽ nhưng bên trong toàn độc dược, thế là chim thật chết hàng loạt, hoặc chúng sẽ chấp nhận trở thành chim mồi để có thể tồn tại, giống như thứ virus khiến con người biến thành xác sống.
Nền khoa học kỹ thuật của chúng ta hiện nay phát triển vô cùng khủng khiếp, nhưng tại sao vẫn còn vô số người đang bị chết đói? Vì chúng đang được sữ dụng cho những mục đích ích kỷ chứ không phải là mang đến hạnh phúc. Hãy nhìn vào giá trị thực chất của một món hàng mà con người tạo ra, bao nhiêu cho giá trị thực và bao nhiêu cho giá trị ảo? Ngày nay không có ngành nào mang lại lợi nhuận khủng khiếp bằng ngành dịch vụ và quảng cáo, đó là ngành chỉ mang lại những giá trị ảo, nó thúc đẩy con người cạnh tranh nhau, sự cạnh tranh càng khốc liệt thì giá trị thực trong món hàng càng thu nhỏ lại.
Quy luật của sự “chết” đó không chỉ có trong nền kinh tế, nó nằm trong tất cả các mặt của đời sống. Cạnh tranh chính trị càng khốc liệt thì hiệu quả quản lý xã hội càng đi xuống, vì con người dồn hết tâm trí vào những thủ đoạn triệt hạ đối thủ. Cạnh tranh tôn giáo càng nhiều thì tôn giáo ấy càng đi vào sự cực đoan. Cạnh tranh trong tình cảm càng nhiều thì con người càng giả dối và ích kỷ. Sự cạnh tranh biến con người thành vô cảm. À! Người ta có thể gọi đó là động lực thúc đẩy sự phát triển. Nhưng nếu con người không biết tự tiết chế thì nó sẽ là động lực thúc đẩy cái chết.
Tôi đang cố đi ngược lại cái tiến trình tự hủy đó của chúng ta, nhưng có vẻ nó ngày càng khó khăn hơn.
Để xã hội tốt đẹp hơn – Hãy ủng hộ tài chính Chí Blog:
Hàng tháng: https://www.patreon.com/chi_blog_movie_reviews
Paypal: https://www.paypal.com/paypalme/nguyenminhchi2806
Bank – Người nhận: Nguyễn Minh Chí, NH TMCP SAI GON THUONG TIN CN TIEN GIANG, Số TK: 0601 4671 8526
Ví momo: