CÁCH ĐỂ CHÍNH PHỦ ĐẦU TƯ HIỆU QUẢ

Bài này của Chí Blog – “siêu cấp chơi nhà chòi lượng tử” tuy đơn giản nhưng rất quan trọng nghen.

Để đất nước phồn vinh giàu mạnh người người ấm no hạnh phúc thì chúng ta thường dựa vào mức tổng thu nhập của quốc gia đó, nói cách khác thì quốc gia không khác chi là một doanh nghiệp cực lớn, quốc gia càng giàu khi lợi nhuận = thu – chi càng cao. Với cách tư duy kiểu lối mòn và nông cạn, người ta sẽ cho rằng thu càng nhiều và chi càng ít càng tốt, đó là cách tư duy sai, cách hiểu đúng phải là: chi nghĩa là đầu tư hiệu quả và đúng chỗ để tạo ra lợi nhuận lớn hơn, chứ không phải là tiêu xài, và thu cũng vậy, phải đúng chỗ, nếu không hiểu rõ cái bản chất này thì người ta sẽ hành động sai, họ sẽ tìm cách thu vô tội vạ, điều đó sẽ làm ảnh hưởng đến phần lợi nhuận sau cùng, tức cái việc thu đó sẽ khiến cho phần đầu tư (chi) không mang đến lợi nhuận cao, cho nên cái cần quan tâm là lợi nhuận từ việc đầu tư chứ không phải là ở mức thu vào, và tất nhiên nếu đầu tư (chi) hiệu quả thì mức thu tự động sẽ được nâng cao hơn một cách tự nhiên mang tính nhân quả. Tôi nói có rõ ràng không nhỉ? Tôi diễn giải dài dòng như vậy vì hiện tại có vô số người vẫn giữ cái tư duy sai lầm, tìm mọi cách để thu càng nhiều càng tốt bất chấp thủ đoạn.

Tôi lấy một ví dụ cụ thể vào việc cố ý tận thu đối với thành phần có thu nhập thấp, khi làm điều đó sẽ gây ra hậu quả gì? Khi tận thu ở thành phần đó thì tiền thu vào chẳng được bao nhiêu cả, khiến họ không có cơ hội để vươn lên trở thành thành phần có thu nhập trung bình; đảo chiều tư duy và hành động, khi chúng ta chi ra hỗ trợ họ đạt đến mức thu nhập trung bình, thì có phải là mức thu vào từ đó sẽ tăng lên gấp nhiều lần? Hãy nghĩ xem, mức chi hỗ trợ thành phần thu nhập thấp thì tất nhiên sẽ ít, nhưng khi họ leo lên mức thu nhập trung bình thì mức thu sẽ cao hơn rất nhiều lần? Tương tự như thế, khi ta lấy lợi nhuận từ việc thu vào của thành phần thu nhập trung bình để tái đầu tư (chi) hỗ trợ vào họ, giúp họ thuận lợi trở thành thành phần có thu nhập cao, khi đó việc thu vào từ họ lại tăng nhiều lần, rồi lại chi giúp họ trở thành thành phần thu nhập siêu cao, lại thu về từ đó khủng hơn nữa. Tóm lại, điều phải làm là: không thu mà phải chi ra đối với thành phần có thu nhập thấp, cái chi mang tính thúc đẩy họ đạt được mức thu nhập trung bình, thu vào đúng chỗ với các thành phần trung bình – cao – siêu cao, chi ra cũng mang tính thúc đẩy họ tiến lên mức thu nhập cao hơn, đó là thu chi khôn ngoan.

Bởi vì tôi không có chuyên môn chuyên sâu về mọi mặt trong đời sống, nên chỉ bàn về cách chi dành cho thành phần thu nhập thấp, với các thành phần khác thì thiết nghĩ chính phủ thừa năng lực để mời các chuyên gia hỗ trợ để hoạch định chiến lược – cái gì tôi không rành thì tôi không bàn luận hen. Đối với người có thua nhập thấp, thì cái cần hỗ trợ là những thứ cơ bản nhất mà một con người phải có để sống, việc làm – ăn – ở – học hành – y tế – các chi phí khác. Cần có các chính sách như: miễn thuế với thu nhập, không cấm họ “kinh doanh” – buôn gánh bán bưng hoặc chợ dân sinh hoặc trên vĩa hè, nhưng phải gọn gàng vệ sinh ngăn nấp sạch đẹp và an toàn thực phẩm …; miễn và hỗ trợ học phí từ cấp thấp nhất đến cấp cao như dạy nghề và đại học, cái tôi nói “hỗ trợ” là các chi phí phụ phát sinh, tức là cấp “học bổng” này nọ; cấp đất xây nhà “tình thương” cho họ; hỗ trợ phương tiện đi lại như xe đạp xe máy; hỗ trợ về bảo hiểm y tế; giá điện nước và xăng dầu luôn giữ ở mức thấp; hỗ trợ ngành nông nghiệp và lương thực thực phẩm trong nước để luôn có chi phí thấp; xây cầu làm đường từ thành thị đến thôn quê; phương tiện công cộng giá rẻ; hỗ trợ giảm thuế này nọ cho các loại hàng hóa thiết yếu hằng ngày. Trong các đề xuất vừa nêu thì có những đề xuất “chi” không chỉ kích thích hỗ trợ cho thành phần thu nhập thấp sống tốt mà còn cho mọi thành phần khác trong xã hội để họ giảm chi phí đầu vào. Cái này cũng có tác dụng cạnh tranh trong du lịch và thu hút vốn đầu tư nước ngoài vào VN.

Bí quyết thu chi: thu đúng chỗ hợp lý và không đi ngược lại hoặc cản trở tác dụng mang tính hỗ trợ của việc chi, chi hỗ trợ đúng chỗ và đề phòng trường hợp khiến người được hỗ trợ không có tinh thần cầu tiến vươn lên, ví dụ như phương thức sai lầm ở phương tây là trợ cấp hàng tháng cho người thất nghiệp, điều đó khiến họ cứ “nằm không” để hưởng trợ cấp xã hội, như vậy cái chi hỗ trợ của ta phải có điều kiện và thời hạn nhất định và phải cụ thể rõ ràng dễ hiểu. Phân loại đối tượng và áp dụng luật cho từng đối tượng cụ thể, không được cào bằng hoặc vận hành máy móc rập khuôn. Một điểm cần lưu ý là mọi ngành khi hoạch định chiến lượt phải có cái nhìn tổng thể, liệu chính sách mà mình đưa ra có ảnh hưởng và gây cản trở cho các ngành khác phát triển hay không, thứ 2 là chính sách sát với thực tế, nghĩa là hãy thử “đóng vai” thành phần đó hoặc doanh nghiệp đó, khi ấy sẽ biết ngay chính sách có những điểm nghẽn gì cần tháo gỡ, nằm trong chăn mới biết chăn có rận chỗ nào để bắt, đừng có kiểu tư duy đứng ngoài đổ nước sôi diệt rận lại giết luôn người nằm trong chăn. Có nhiều nhà hoạch định chiến lượt đưa ra các đề nghị ngu ngốc và ngớ ngẫn chỉ vì họ không tự đặt mình trong vai trò của người khác để hiểu. Tiếp theo là khi phát sinh một vấn đề thì cái vấn đề đó chỉ là ngọn, phải tìm hiểu cái gốc đã sinh ra cái ngọn đó, giải quyết ngọn không phải là giải quyết vấn đề, tất nhiên sẽ có những vấn đề ngọn cần giải pháp ngay thì làm ngay, còn vấn đề gốc vốn rất khó giải quyết và cần thời gian dài để tìm ra cách tháo gỡ tốt nhất.

Những điều tôi vừa nêu ra nó ứng với bài vừa rồi mà tôi viết, cái việc nâng giá đất nông nghiệp sẽ ảnh hưởng đến toàn bộ cục diện trên cả nước, khi tăng giá đất nông nghiệp thì vì lòng tham mà những người làm nông sẽ bỏ nghề và bán đất, nền nông nghiệp sụp đổ; rồi tăng giá đất nông nghiệp để tăng thu cho ngành mình mà không biết là sẽ ảnh hưởng đến ngành khác và nhiều phương diện khác, đó là góc nhìn cục bộ và tham cái lợi ngắn trước mắt. Hoặc về chuyện tôi bảo cần những nhà đầu tư bất động sản nhỏ không mua nhà để ở mà chỉ để đầu tư, bởi vì tác dụng của họ là mang tính hỗ trợ các nhà đầu tư lớn, khi các nhà đầu tư lớn xây lên một khu địa ốc, thì việc bán hết các căn hộ cho người có nhu cầu ở thực là rất khó, khi này cần các nhà đầu tư nhỏ nhảy vào mua các căn hộ còn lại, thế là các nhà đầu tư lớn lại thu hồi vốn nhanh để tái đầu tư vào các dự án khác, còn các nhà đầu tư nhỏ sẽ giữ căn hộ đó để tìm người ở thực sau này bán kiếm lời, nhưng nếu toàn bộ người mua đều là nhà đầu tư nhỏ dẫn đến người có nhu cầu ở thực không thể tiếp cận hoặc không mua được thì sẽ tạo ra “bong bóng địa ốc”, khi này cần có những chính sách hạn chế những nhà đầu tư nhỏ thu gom tích trữ đẩy giá nhà lên quá cao. Phải cho nhà đầu tư nhỏ lẫn lớn hiểu rằng việc họ tham quá sẽ khiến họ đều “chết” khi thị trường địa ốc đóng băng hoặc sụp đổ, cái thành phần ngân hàng cũng vậy, nếu tham quá thì họ cũng “chết chùm” theo.

Tổng kết: Bài này tôi viết là để chỉ cho mọi người hiểu gốc rễ của vấn đề là nằm ở đâu, các bài trước cũng vậy, nó nằm ở GIỚI BÌNH DÂN, họ càng giàu lên thì các bạn càng giàu, thu lợi càng nhiều, từ các nhà đầu tư nhỏ đến lớn, từ doanh nghiệp cho đến chính phủ. Đó là cách để hiểu câu “dân giàu nước mạnh”, chứ đừng có kiểu nói cứ nói nhưng không hiểu gì về điều mình nói, khi mình hiểu thì mình mới có lòng tin và làm điều đúng, khi mình làm đúng thì lời mình nói trở thành sự thật và người ta mới tin và mình có tín dụng trong mắt người khác, phương tây đang trì trệ và kinh tế đi xuống chỉ vì họ không hiểu về những gì họ nói, thành ra họ không tin vào những điều họ nói, họ làm ngược lại với điều họ nói, điều đó sẽ mang họ đến “địa ngục” như khủng hoảng kinh tế và chiến tranh, còn khi chúng ta hiểu những gì chúng ta nói, hành động của chúng ta sẽ đưa chúng ta vượt qua họ thật nhanh và bền vững, tức không mang những cái khuyết điểm như họ khi đạt được sự giàu có và mạnh mẽ như họ, với lại khi hiểu đúng và làm đúng thì tốc độ phát triển là cực nhanh, vì không tốn nhiều nguồn lực để giải quyết các sai lầm phát sinh.

Tôi biết, những gì trong bài này với phần đông người sẽ chỉ như một bài “thuyết giáo” suông, nhưng nếu ai đó thật sự hiểu và làm theo, họ sẽ thành công.

Facebook Comments

About Author

Minh Chí

Bạn tôi góp ý là: nhiều người ở VN thích làm màu, nên tôi cần làm màu hơn thế. Cho nên các bạn cứ nghĩ tôi rất "đỉnh" là được!

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Next Post

VÌ SAO TÔI KINH HÃI TRƯỚC ĐỀ XUẤT TĂNG GIÁ ĐẤT NÔNG NGHIỆP?!

T5 Th7 3 , 2025
Bài này có thể liên quan đến kinh tế, nhưng bản chất mà Chí Blog – “trùm chơi nhà chòi siêu lượng tử” bàn đến sẽ sâu xa hơn rất nhiều, và nhắc lại là tôi cũng không rành lắm về kinh tế, nên bài viết chỉ mang tính tham […]

You May Like

Translate» English - Vietnamese