TRÍ TUỆ – TƯƠNG LAI – BAO QUÁT – CHỦ ĐỘNG – LINH TINH

Cảnh báo trước là tất cả những gì Chí Blog – “siêu cấp chơi nhà chòi lượng tử” viết ra chỉ có giá trị tham khảo, trong đó đôi khi có giá trị thực tiễn và tính nền tảng sâu, đôi khi chỉ là những suy diễn linh tinh được tạo ra bởi trí tưởng tượng, tóm lại nếu áp dụng cái nào mà không hiệu quả thì đừng có đổ thừa tôi, tôi chỉ chịu viết chứng không chịu gánh hậu quả nha!

Khi nhìn lại lịch sử VN, đặt biệt là quá trình bị Pháp đô hộ, tôi nhận ra sai lầm lúc bấy giờ của cha ông chúng ta là có tư duy “ao làng” và bảo thủ, từ đó đánh giá sai về lực lượng của bản thân và sức mạnh quân sự Pháp, trong khi đó thì trường hợp xẩy ra cũng tương tự với Nhật nhưng kết quả lại hoàn toàn đối lập, riêng về cái bài học lịch sử này thì đã có rất nhiều học giả khác nhận ra từ rất lâu chứ không phải chỉ riêng tôi lúc này, tôi nhắc lại ở đây để chúng ta phải luôn nhớ nằm lòng về nó để đừng bao giờ rơi vào cái “hố” cũ lần nào nữa. Nói chính xác hơn thì chúng ta phải luôn có một cái nhìn bao quát về toàn cục trên bình diện quốc tế, bất kỳ khi nào và ở đâu có “gió động cỏ lay” thì đều phải biết được một cách chính xác và chân thực, xóa bỏ cái tư duy rằng nó ở xa mình và không hề liên quan tới mình nên mình không quan tâm, điều cần làm tiếp theo là đặt bản thân trong hòan cảnh của từng quốc gia trên thế giới và tự hỏi với bối cảnh đó nguồn lực đó (kinh tế – chính trị – văn hóa – mối tương quan với thế giới…) thì bản thân nên làm gì để đạt được lợi ích lớn nhất, ví dụ nếu chúng ta là Mỹ – Trung – Nga – Ấn – Nhật – Đức … lúc này thì sao? Nếu chúng ta ở vị trí Ukraine hoặc Đài Loan hoặc Triều Tiên hoặc Hàn thì sao? Bằng phương pháp này chúng ta sẽ có hàng trăm đến hàng ngàn phương án để giải quyết vấn đề nếu tương lai rơi vào một trường hợp tương tự như thế, và cũng bằng lối suy diễn này – nếu suy diễn đúng, chúng ta cũng có thể đoán trước phần nào tương lai để có sự chuẩn bị trước để tránh bị thiệt thòi.

Đoạn trên là nói về tính chủ động, không thể cứ ở mãi vào thế thụ động hoặc bị động như trước đây, khi sự việc tới mới tìm cách đối phó giải quyết với vấn đề phát sinh, luôn phải tích cực học cách suy diễn tương lai, đặt trước mọi rủi ro có thể gặp phải, ví như sự phát triển của AI, chắc chắn nó sẽ tạo ra khủng hoảng về việc làm, vậy những người đó cần đáp ứng những nhu cầu nào để không bị đào thải hoặc mất việc, hoặc nguồn lao động dư thừa đó sẽ chuyển đổi như thế nào, hoặc trong tương lai sẽ phát sinh ra những nghề nghiệp mới nào để được đào tạo trước; hoặc nhìn vào những vũ khí tối tân nhất mà thế giới đang có thì một cuộc chiến trong tương lai sẽ diễn ra thế nào?

Về tính chủ động thì không chỉ với các vấn đề sẽ phát sinh trong tương lai mà cả những vấn đề đã tồn tại rất lâu từ quá khứ và kéo dài đến hiện tại, ví dụ như chuyện lũ lụt hàng năm vào mùa mưa, nó kéo dài suốt mấy ngàn năm lịch sử (Sơn Tinh Thủy Tinh), tôi nghĩ cũng đã đến lúc phải dứt điểm nó một lần cho mãi mãi, với trình độ khoa học kỹ thuật ngày nay thì chúng ta hoàn toàn có thể tính toán ra được là một cơn mưa với lưu lượng nước như thế, với địa hình như thế, kết cấu đất đai của núi đồi như thế, thì dòng chảy sẽ đi theo hướng nào, rủi ro bị sạt lỡ và gây lũ lụt ra sao, nó đi qua địa phương thị trấn nào … để từ đó lên phương án giải quyết, bằng cách bố trí rừng thế nào để “hút” nước và giữ đất, phải vét sông đào kênh thế nào để điều tiết dòng chảy, hoặc đắp đê bảo vệ làng trấn ra sao để tránh thiệt hại, hoặc xây những hồ chứa nước giữa một khu rừng (trồng mới) để vừa trữ được nước ngọt vừa tránh cho dòng nước (lũ) đó kéo dài xuống đồng bằng gây ra ngập lụt; nếu chi phí cho các phương án đó quá lớn thì thực hiện theo từng giai đoạn, ít nhất phải giải quyết dứt điểm nó trong vòng 5 hoặc 10 năm nữa, chứ năm nào cũng tổn thất hàng trăm tỉ, rồi đồng bào khắp cả nước lại bỏ ra vài trăm tỉ hoặc có khi hàng ngàn tỉ để cứu trợ, đó là sự lãng phí nhân lực vật lực vô cùng khủng khiếp; hay chuyện ở đồng bằng sông Cữu Long với tình hình dòng chảy ở thượng nguồn bị các quốc gia khác xây đập rồi lâu lâu xả lũ gây khô hạn và khiến cho nước biển tràn ngược vào, đã có phương án giải quyết chưa? Hoặc việc nước biển có thể dân cao trong tương lai khi trái đất nóng lên có thể khiến “vựa lúa quốc gia” bị nhấn chìm, có phương án, đủ lực thì làm.

Nói và chỉ ra những điều trên là tương đối dễ, nhưng để làm được, có được phương án hiệu quả hoặc suy diễn sao cho chính xác thì lại là điều cực kỳ khó khăn, vì nó đòi hỏi con người phải có một TRÍ TUỆ SIÊU VIỆT, vì nếu thiếu đi trí tuệ, cái chúng ta làm sẽ đi sai hướng và không có tính bền vững lâu dài. Tôi lại lấy câu chuyện của Nhật ra làm ví dụ cho dễ hiểu, quyết định của Thiên Hoàng Nhật Bản là “mở cửa” khi phương Tây kéo đến là một quyết định vô cùng sáng suốt thời kỳ đó, vừa hấp thụ văn minh phương Tây, vừa làm giàu quốc gia, nhưng sau khi Nhật quật khởi thì lại phát sinh ra cái tư tưởng “Đại Đông Á” hay “Đại Nhật Bản” gì đó và giây chiến tranh cướp bóc khắp nơi, nó tạo ra CTTG 2, lại không nắm được sự phát triển khoa học kỹ thuật lúc bấy giờ (vì hăng say với cuộc chiến) và thiếu tầm nhìn bao quát, nên cuối cùng nhận thất bại và lãnh 2 trái bom nguyên tử; thất bại về quân sự, Nhật tìm cách “chiến thắng” về phương diện kinh tế, hy sinh cá nhân để “đất nước” giàu mạnh, những nét đẹp trong văn hóa truyền thống bị ngó lơ, biến mỗi cá nhân làm việc như cỗ máy không ngừng nghỉ, giết chết cảm xúc, thế là có một nước Nhật như bây giờ, sai lầm tiếp nối sai lầm, đừng thấy nước Nhật “giàu” mà ham, những hệ lụy về mặt xã hội của Nhật đang gặp phải trong hiện tại thì không biết đến khi nào mới có thể “chữa lành”, Trung – Hàn – Mỹ – Liên Âu đều có những hệ lụy theo nhiều hình thức khác nhau, và có khi những hệ lụy mà họ không nhìn ra đó có khi sẽ đưa họ đến vực thẳm trong tương lai.

Vậy vấn đề đặt ra là làm sao có được TRÍ TUỆ? Nếu bạn đọc hết những bài viết trên Chí Blog, bạn cũng có sự hình dung về chữ trí tuệ – đó là những cái nền cơ bản nhất để giúp cho xã hội ổn định và phát triển, con người hạnh phúc, phần lớn thế giới ngày nay không còn tin vào nó nữa, nhưng chúng ta buộc phải tin nếu không muốn “chết”, tin và vận dụng nó một cách uyển chuyển chứ không cứng nhắc hoặc ngây thơ; cố gắng hấp thu văn minh nhân loại càng nhiều càng tốt, AI nếu được vận dụng vào hướng này thì phát huy được vai trò của nó, vì năng suất của nó mang lại, nó không phải là công cụ thay chúng ta suy nghĩ, mà nó là công cụ tìm kiếm – lưu trữ – chọn lọc – phân tích – tổng hợp … kiến thức cho chúng ta. Ngoài ra thì điều chúng ta phải học đó là những nguyên lý và kết cấu để tạo ra “bộ não” AI, nó là sự kết hợp của trí tuệ từ biết bao nhà khoa học trên thế giới, cái kết quả mà AI cho ra cuối cùng thì chỉ là sản phẩm là phần nổi, các cách mà nó suy luận mới là cái chúng ta phải nắm giữ, bằng cách đó thì chúng ta mới điều khiển – can thiệp – chỉnh sửa – tạo được AI để phục vụ nhu cầu chúng ta cần; nó cũng giống như cách tôi định nghĩa trí tuệ, đó là hiểu bản chất con người – xã hội – thế giới tự nhiên, là HIỂU chứ không phải BIẾT.

Phần chính đã xong, giờ đến phần LINH TINH nói nhảm, khi lên youtube xem các video sao sánh nước VN với nước này hoặc nước kia, rằng VN sắp vượt qua Thái Lan, GDP đứng hàng thứ mấy thế giới, nó cũng rất thú vị và cần thiết cho đại chúng, để kích thích niềm tự hào dân tộc này nọ hoặc tạo ra từng cột móc để vượt qua; nhưng bản thân chúng ta nên ghi nhớ một điều rằng mục tiêu chúng ta hướng đến không phải là như quốc gia này hay quốc gia kia, nó phải vượt lên trên mọi quốc gia, vì quả thật về nguồn lực tự thân thì tôi chưa tìm được quốc gia nào có thể vượt qua được VN, có lẽ điều thiệt thòi nhất của VN là chúng ta chỉ là một quốc gia tầm trung nên rất dễ bị các nước lớn đe dọa và thao túng, để khắc phục được nhược điểm này thì không có cách nào là phải tự lực tự cường tự khiến cho bản thân có khả năng tự vệ – nhiều chữ “tự” hen; còn với nguồn lực sẵn có mà không giàu mạnh và ấm no hạnh phúc thì chỉ có thể tự trách mình ngu thui á. Nếu chúng ta không hướng đến như một quốc gia nào đó thì chúng ta hướng đến cái gì? Đó phải là một mô hình xã hội mới – cân bằng – sáng tạo – nhân văn – thuận theo tự nhiên – có những nhân tố mang tính nền tảng – ổn định …, tức cái chúng ta theo đuổi là chất, và tất nhiên nó cũng phải có những biểu hiện qua lượng.

Tiếp theo là tôi thích mô hình xe bay (động cơ cánh quạt) – đã có trong hiện tại, tương lai sẽ có những chiếc ô tô đang chạy thì 2 cánh bung ra và bay lên cao, rồi khi bay gần đến mặt nước thì hóa thành ca nô lướt trên mặt sông hoặc biển; khi đó thì giao thông dạng cá nhân trên không sẽ điều phối thế nào? Làm sao để an toàn nhất nếu xe bay trục trặc? Có xe bus bay không? Có giống các bộ phim khoa học viễn tưởng? Hay xe bay có động cơ phản lực? Hay xe bay lướt trên những con đường có từ tính? Cái này rất đáng quan tâm nha; vậy tùy nguồn lực mà có thể nghiên cứu phát triển động cơ cánh quạt hoặc phản lực; hoặc chuyện chúng ta khi làm đường sắt cao tốc bắc nam, hình như có phương án cho chạy trên cầu vượt, tôi không nói đến dự án đó, tôi tự hỏi là nếu có tàu chạy ở mặt trên cầu vượt thì lại sao không có tàu chạy ở mặt dưới cầu vượt nhỉ (dạng treo), một ý tưởng khá thú vị đúng không, nhân đôi năng suất nhưng tất nhiên sẽ đòi hỏi kinh phí và công nghệ cao hơn nhiều, có khi tương lai người ta làm được chuyện đó.

Tiếp theo là mô hình thành phố trên biển dạng như hình thức xây dàn khoan, hoặc thành phố nổi dạng như một con tàu vô cùng lớn, tất nhiên là cái việc xử lý rác thải phải đạt con số zero mới được, nhu cầu ở thực thì chắc không đáng nhưng phục vụ du lịch hoặc sửa chữa hay tiếp tế tàu biển chắc sẽ có trong tương lai, chúng ta nên đẩy mạnh phát triển ngành đóng tàu nhỉ?

Tiếp theo là mô hình lắp ráp kiểu mô đun, trước đây chúng ta xây nhà kiểu nhồi một cây cọc cực dài, sau đó chuyển sang những đoạn ngắn được ráp lại với nhau, làm cầu bắt qua sông cũng thế, sau này người ta làm sẵn những mô đun ở xưởng hàng loạt, sau đó vận chuyển đến công trình và lắp ghép lại với nhau nên rút ngắn được thời gian cực nhanh. Vậy sẽ thế nào nếu một đô thị được dựng lên bởi những ngôi nhà lắp ghép, dạng nhà lắp ghép thì hiện nay cũng có rồi, nhà đơn giản thì trong 3 – 7 ngày là xong. Vấn đề đặt ra là về độ bền của nó, giá thành, vật liệu thân thiện môi trường, và nó phải có vô số mẫu mã đa dạng để chọn lựa; rồi liệu tương lai có những con đường kiểu lắp ghép mô đun? Muốn sửa cống thì cẩu cái mô đun đường lên, thay mô đun cống hư phía dưới, đoạn đường hư thì cẩu mô đun đường mang về xưởng sửa chửa và lắp mô đun đường mới vào chỗ cũ; tất nhiên chỗ mối nối phải phẳng và phải rất bền. Một đô thị kiểu này nếu có thì việc dựng lên hoặc thậm chí di dời sẽ là rất nhanh, nhưng hạn chế là không thể xây nhà cao tầng, nó giống với trò chơi Lego nhỉ?

Hôm nay viết đến đây thui, hôm nào có ý tưởng thú vị lại viết tiếp, người nào vô tình đọc được thì cũng nhớ là chung tay tìm giải pháp cho việc chống lũ lụt nhé!

Facebook Comments

About Author

Minh Chí

Bạn tôi góp ý là: nhiều người ở VN thích làm màu, nên tôi cần làm màu hơn thế. Cho nên các bạn cứ nghĩ tôi rất "đỉnh" là được!

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Next Post

VÀI Ý TƯỞNG PHÁT TRIỂN KINH TẾ BỀN VỮNG

T5 Th6 5 , 2025
Thật ra những ý tưởng này cũng không phải là mới, nó đã được nêu trong các bài viết khác của Chí Blog –  “siêu cấp chơi nhà chòi lượng tử” nhưng có phần rời rạc, giờ sẽ đi sâu vào chi tiết hơn một chút, hoặc có thêm vài […]

You May Like

Translate» English - Vietnamese