QUỐC PHÒNG: CỞI TRÓI TƯ DUY

Có thể nói phát triển vũ khí là điều mà Chí Blog – “trùm coi phim hành động” không muốn nói đến nhất, mặc dù tôi rất thích phim võ thuật – chiến tranh –  viễn tưởng . Về quân đội hay quốc phòng thì tôi càng “mù”, ví như chuyện một trung đoàn khoản bao nhiêu người còn không biết (và lười tìm hiểu), nhưng tôi biết rằng công nghệ quốc phòng VN khi so với các nước hàng đầu thế giới có một cách biệt rất lớn – trên Youtube có khá nhiều video “tự sướng”, cái đó cũng tốt trong vài trường hợp. Tuy không muốn nói về vũ khí nhưng phải nói vì VN cần nó để tự vệ và bảo vệ người dân mà trong đó có người thân của mỗi  chúng ta.

Vậy cởi trói ở đây là gì? Vẫn như nhiều bài nói về điện ảnh có nhắc tới, thoát khỏi những suy nghĩ quán tính kiểu người khác làm cái gì thì mình bắt chước như vậy, các nước khác xây dựng không quân – hải quân – bộ binh thế nào thì mình cũng phải như vậy, những điều đó chỉ có giá trị tham khảo. Thật sự mà nói, vũ khí chỉ là công cụ phục vụ cho mục đích duy nhất, đó là CHIẾN THẮNG KẺ THÙ. Như vậy, bất cứ công cụ gì giúp ta chiến thắng kẻ thù trong một cuộc chiến đều là vũ khí tốt.

Từ đó có thể suy ra hệ quả về phương thức huấn luyện binh lính về tính linh hoạt khi chiến đấu, ví như rơi súng thì móc dao, rơi dao thì hòn đá hay nắm cát hoặc tay không móc mắt đối phương đều có thể dùng, hoặc nói đùa chứ đôi khi chỉ cần phun nước miếng đúng chỗ hoặc một nụ hôn khiến đối phương sững sờ cũng có thể chiến thắng kkkkk; hoặc huấn luyện cho binh lính biết cách sữ dụng mọi loại vũ khí trên thế giới, để khi bắt được thì có thể dùng ngay, võ thuật cũng thế, tức tính chuyên môn là chính, tính đa năng đa dụng là phụ, một lính bộ binh chuyên nghiệp cũng có thể trở thành lính hải quân “bán chuyên nghiệp” khi phía hải quân cần thêm người, mức độ “bán chuyên nghiệp” thế nào thì dựa theo tình hình thực tế mà đưa ra phương án cụ thể, tất nhiên không vì cái “phụ” mà ảnh hưởng đến chất lượng cái “chính”.

Về phần phát triển các loại binh chủng hoặc chế tạo vũ khí thì đều có thể tham khảo trong mọi phương diện từ quá khứ, hiện tại, và tương lai – qua các bộ phim điện ảnh, đừng khinh thường các phim khoa học viễn tưởng nước ngoài, vì nó cũng được suy diễn từ công nghệ đang có ở hiện tại mà ra. Ví dụ về việc mở rộng tư duy trong việc ứng dụng binh chủng trong quá khứ, tượng binh có thể là tăng thiết giáp, vậy kỵ binh hạng nhẹ thì sao? Dùng những loại xe 2 bánh vượt địa hình được không? Kỵ binh hạng nặng thì sao? Có thể tạo ra một loại mô tô như chiếc mô tô trong phim Batman được không? Hay loại xe 4 bánh của Batman, nó có khả thi nếu áp vào thực tế? Tôi nhắc đến xe máy và 2 loại trong phim vì chúng rất cơ động, hoặc bộ binh phải bộ hành trong đường rừng, nhưng nếu cần tập kết nhanh ở địa điểm nào đó thì dùng xe đạp vượt địa hình được không?

Cứ để trí tưởng tượng bay cao, VN có mấy chục triệu chiếc xe máy 2 bánh, nếu trong trường hợp “toàn dân đánh giặc” thì có thể gắn các loại súng vào chúng được không? Rồi các phương tiện giao thông đường bộ đường thủy khác có thể gắn thêm vũ khí khi cần được không? Phải nghĩ hết cho các trường hợp đó á. Các con Drone hoạt động rất linh hoạt khi bay, vậy có thể tạo ra chúng ở phiên bản lớn hơn 1 tí để gắn vào những loại tiểu liên phiên bản thu nhỏ và nhẹ hơn được không? Hoặc phát triển chúng thành phiên bản lớn có người lái như các bộ phim giả tưởng? Các loại giáp như phim Ironnam hay Robocop thì sao? Nếu tất cả các phiên bản đó chưa thực hiện được trong thực tế do giới hạn công nghệ thì vẫn nên nghiên cứu về phương diện bản vẽ và kỹ thuật trên máy tính để khi tương lai đạt được công nghệ thỏa mãn thì có thể dùng được ngay, đừng chờ đến khi có công nghệ rồi mới bắt đầu nghiên cứu, tất nhiên là bỏ ra bao nhiêu chi phí cho phần này thì dựa vào khả năng tài chính trong thực tế. Với cách tư duy đó, chúng ta có thể tạo ra hằng hà sa số các loại binh chủng mới phù hợp với địa hình và tư duy – phương tức chiến đấu riêng của VN. Về phần tìm hiểu ưu và nhược điểm của đối phương thì rất cơ bản rồi hen.

Tiếp theo khả năng có thể đánh bại được đối phương là nhờ vào TRÍ TUỆ – KHẢ NĂNG SUY DIỄN TƯƠNG LAI, ví như trận thủy chiến trên sông Bạch Đằng, chúng ta 2 lần đánh thắng với cùng 1 phương thức đều nhờ vào việc hiểu rõ đặc tính địa hình (thủy triều lên xuống), sau đó suy tính chính xác tương lai và đặt bẫy, cho nên một cái cọc gỗ bất động cũng có thể diệt đối phương nếu biết đặt đúng chỗ. Hay khi xem cách người Việt của chúng ta giúp các bản làng ở châu Phi xây nhà làm láng khi không có vật liệu “thông thường”, các bạn đó dùng những cây trong rừng làm cột, lợp mái bằng cỏ, những thứ này người dân bản địa đều có nhưng họ lại không nghĩ ra được; điều tôi muốn nói ở đây là cách dân Việt sữ dụng rất linh hoạt những gì đang có trong khả năng và trong tầm tay.

Khi tư duy được “cởi trói”, chúng ta có thể tạo ra được vô số loại vũ khí có hiệu quả thực tế nhưng với chi phí thấp, tất nhiên ngoài chuyện đó thì cũng cần nhập khẩu những vũ khí tối tân mang tính chiến lược của các quốc gia tiên tiến trên thế giới, sau đó tổng hợp và kết hợp tất cả những công nghệ học được để tạo ra thứ mà chúng ta cần, không chỉ về công nghệ quốc phòng, mọi thứ công nghệ hoặc nghiên cứu từ các công ty thuộc về dân dụng cũng có thể dùng.

Phía trên là nói về phát triển vũ khí và binh chủng này nọ, tiếp theo là các phương diện khác, cách chiến thắng một cuộc chiến là không để chiến tranh diễn ra, đó có thể là yếu tố chính nghĩa luôn ở về phía ta, biến kẻ thù thành bạn hữu, một giải pháp hòa bình đôi bên đều có lợi – cái này nói dễ nhưng hơi khó làm nếu đối thủ quá tham lam, tăng khả năng tự vệ cho bản thân khiến đối phương không muốn đánh, có thật nhiều bạn bè, cho đối phương hiểu chúng ta có thể là thiên thần nhưng cũng có thể biến thành ác quỷ – cái này thì có sẵn trong máu người Việt nhưng cũng nên cho những quốc gia khác biết á, ví như chuyện dùng ít đánh nhiều, một phần là nhờ chiến thuật, phần khác cũng do tính “khát máu” bị đối phương “đào ra” khi nó ẩn sâu trong tiềm thức, nói sao cho dễ hiểu nhỉ? Mọi ký ức về khả năng sinh tồn của con người có thể không có trong nhận thức, nhưng nó vẫn tồn tại trong bản năng  và vô thức, mà quá khứ lịch sử VN là chiến tranh liên miên suốt mấy ngàn năm, không ngoại xâm thì cũng là cuộc chiến của các triều đại, đặt biệt là thời cận đại đến hiện đại, toàn là chiến tranh – nên cho thế giới biết nhiều hơn về lịch sử VN.

VN chúng ta hiện “kết bạn” với rất nhiều quốc gia trên thế giới, nhưng chúng ta cũng không nên đơn độc, không liên minh quân sự hoặc cùng nước này chống nước kia, tuy nhiên lại rất cần một số người bạn “chí tình” giúp nhau vươn lên mà không hoàn toàn vì lợi ích, ví dụ như Cuba, nói sao cho dễ hiểu? Giống như cách hợp lại thành đàn của 1 đàn cò hoặc đàn ngựa, đó không phải là đàn sói, tức bay cùng một hướng, VN có thể là con cò đầu đàn, các con bay sau có thể nương theo làn gió của con đầu đàn để bay theo, các quốc gia này nên chọn lọc kỹ, có xu hướng trung lập, chính trị ổn định, nền kinh tế kém hơn VN, sự vươn lên của họ không trở thành mối đe dọa với một nước lớn nào đó, chúng ta có thể chia sẽ kinh nghiệm vươn lên của chúng ta, đôi bên có lợi, giúp đỡ tận tình, khi đó VN sẽ không cô độc và khi gắn kết với các quốc gia này cũng không tạo thành một cộng đồng mang tính đe dọa với bất kỳ thế lực nào – HÃY NGHĨ VỀ ĐIỀU NÀY. Thế giới muốn đánh nhau cứ để họ đánh nhau, đàn cò VN cứ tập trung bay cao trên các tầng mây là được.

Facebook Comments

About Author

Minh Chí

Bạn tôi góp ý là: nhiều người ở VN thích làm màu, nên tôi cần làm màu hơn thế. Cho nên các bạn cứ nghĩ tôi rất "đỉnh" là được!

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Next Post

TƯƠNG LAI THẾ GIỚI: ĐA CHIẾN TRANH CỤC BỘ - LOẠN TÙNG PHÈO

T2 Th5 12 , 2025
Khó ngủ nên Chí Blog – “siêu cấp chơi trò dàn trận bằng lính nhựa” sẽ “đá” một chút về chính trị thế giới trong tương lai. Các cuộc chiến gần đây trên thế giới khiến tôi nhớ lại tuổi thơ của mình, lúc ấy tôi rất thích chơi trò […]

You May Like

Translate» English - Vietnamese