Bài này quan trọng nghen, Chí Blog – “siêu cấp chơi nhà chòi lượng tử” đề xuất 3 “thương hiệu” này thuộc về dạng vĩ mô chứ không phải chỉ là một sản phẩm cụ thể nào đó, nên lợi ích mà nó mang lại cũng là vô biên ở tầm quốc gia lẫn tầm nhân loại – nghe có vẻ “nổ” dữ hen kkkkk
THỨ 1 – ẨM THỰC: như đã nói ở rất nhiều bài trước, ẩm thực Việt là “vô địch thiên hạ”, đó là bởi vì địa hình – khí hậu – văn hóa của VN cực kỳ đa dạng, cho nên việc đẩy mạnh quảng bá thương hiệu Ẩm Thực VN ra quốc tế là việc cần làm, đó là các món ăn, món ăn đóng gói (kiểu mì ăn liền – khô – mắm – đồ hộp …), bánh kẹo mứt, thức uống – chè, trái cây được chế biến …; một thực tế cho thấy rằng, kể cả các món ăn có nguồn gốc nước ngoài mà qua bàn tay chế biến của người Việt cũng trở nên ngon và mĩ vị hơn rất nhiều, điều cần làm đối với Ẩm Thực Việt là đẩy mạnh quảng cáo, cách trình bày nghệ thuật hơn, “thổi” vào mỗi món một “linh hồn”.
Quan trọng cần lưu ý: cần tìm hiểu và nghiên cứu lại cách chế biến truyền thống của VN, từng có thời vì quá chuộng “hàng ngoại” mà chúng ta quay lưng với những tinh hoa về chế biến của chúng ta, nhớ lại cái vụ đập bỏ hàng triệu chai nước tương VN chế biến theo dạng “hữu cơ” để chạy theo cái dạng “vô cơ” toàn từ hóa chất của nước ngoài mà tôi cảm thấy cực kỳ đau xót, đó là hệ quả của tính tự ti dân tộc, không biết quý trọng những gì mà mình đang có. Điều thứ hai là lưu giữ tính nguyên bản của các món ăn truyền thống, sự biến đổi mang tính sáng tạo thì cũng ok, nhưng tôi vẫn thấy tính nguyên bản vẫn ngon hơn – vì được chế biến công phu và tốn nhiều thời gian, còn cái cách chế biến nhanh và hời hợt ngày nay thì khiến cho món ăn kiểu như dành cho lợn chứ không phải người.
Cái nữa là phụ nữ ngày nay ít người phải chịu kiếp “làm dâu” nên không học được cách nấu ăn của những bà mẹ ngày xưa, từ đó cũng khiến rất nhiều món ăn rất ngon bị biến mất không được kế thừa. Nhớ lại lúc còn nhỏ thì bà nội tôi là “đại cao thủ” về nấu ăn, thuộc về hàng sư tổ của các đầu bếp 5 sao cấp thế giới luôn á, biết chế biến hàng trăm món đủ loại hình, làm “nhạc trưởng” cho mọi tiệc tùng giỗ quải, điều khiển 20-30 các cô con dâu cháu dâu trong dòng họ là chuyện bình thường. Đây là chuyện thật chứ không phải “nổ”, bên phía ông nội tôi có 9 người anh chị, phía bà nội tôi cũng có đến 6-7 người, vậy các bạn thử nghĩ khi tổ chức tiệc tùng thì có bao nhiêu nàng dâu tụ lại cùng 1 chỗ ?!
THỨ 2 – NÔNG NGHIỆP: mang nền nông nghiệp “hữu cơ” bền vững của VN đến mọi quốc gia đang trong tình trạng thiếu lương thực trên toàn thế giới, theo kiểu chân tình – truyền nghề – hợp tác có lợi cả đôi bên, tất nhiên cũng sẽ ứng dụng công nghệ và nuôi trồng kết hợp này nọ để đạt năng suất cao. Tôi biết VN chúng ta đang đẩy mạnh việc này nên chỉ nói đến đây thui. Tất nhiên cũng cần phát triển về công nghệ hóa – sinh.
THỨ 3 – DU LỊCH TRẢI NGHIỆM SINH THÁI VĂN HÓA GIẢI TRÍ: chúng ta đang xây dựng mô hình loại này rất tốt ở VN, điều mà tôi muốn nói ở đây là chúng ta có thể mang mô hình này đến tất cả các quốc gia trên toàn thế giới, đặt biệt là ở các quốc gia như Châu Phi, nơi mà thiên nhiên bị tàn phá. Giúp họ trồng lại rừng, tái tạo lại thiên nhiên (động thực vật), giúp họ lưu giữ và phát triển văn hóa bản địa của chính họ, giúp họ phát triển mô hình du lịch để có thêm thu nhập quốc gia, giúp dân họ thoát nghèo. Cũng như cách mà chúng ta đã làm với “thứ 2 -nông nghiệp”, đó là sự hợp tác của ngành du lịch VN với ngành du lịch của nước sở tại, và cũng là sự hợp tác sâu rộng của bộ Ngoại Giao và bộ Văn Hóa VN với các nước đó nữa. Đó là chưa kể đến chuyện nhờ thế mà các ngành nghề khác ở VN như xây dựng, thời trang, dịch vụ có thể “ăn theo” nhờ sự hợp tác của đôi bên.
………..
TỔNG KẾT: nếu xây dựng được 3 “Thương Hiệu” Việt này trên tầm quốc tế thì cực kỳ lợi ích đối với VN và cả nhân loại, với VN đó là tính kinh tế, quan trọng hơn nữa đó là nó tạo ra một thứ “quyền lực mềm”, trở thành một người bạn tốt và chân thành với mọi quốc gia và mọi thế lực, thứ nữa là cách làm của VN không ảnh hưởng hoặc đi ngược lại kế hoạch của các “đại gia” như Mỹ – Nga – Trung – Ấn – Liên Âu vốn thiên về mặt chính trị, thậm chí các “đại gia” này cũng cần hợp tác bền vững với VN để có được sự ổn định lâu dài – ví dụ như về vấn đề an ninh lương thực.
Còn lợi ích với toàn nhân loại? Chúng ta giúp nhân loại thoát khỏi nghèo đói, giúp những nét đẹp văn hóa (và cả làng nghề) truyền thống ở mỗi nơi không bị mai một mà ngày càng phát triển hơn nhờ kết hợp với lợi ích kinh tế thông qua du lịch.
Điều cuối cùng là các bạn có thấy sự thống nhất và hỗ trợ lẫn nhau của 3 “thương hiệu” này? Ẩm Thực là sản phẩm của Nông Nghiệp, Du Lịch trải nghiệm sinh thái cũng có liên quan đến trồng trọt và tạo ra sự sống từ Nông Nghiệp, còn văn hóa thì thuộc về tinh thần và tinh hoa nhân loại cần được lưu giữ.
Hãy nghiên cứu kỹ về SIÊU Ý TƯỞNG này của tôi nha! Cảm ơn các bạn đã đọc bài.
Ghi nhớ: Việt Nam là “sứ giả” của thiên nhiên và của Mẹ Trái Đất, xây dựng lại thiên đường hạnh phúc cho muôn loài.
