Review phim Everything Everywhere All at Once: giác ngộ nữ tính

1

Everything Everywhere All at Once (2022) là phim hài – giả tưởng, bài này sẽ giúp bạn cách tạo ra kịch bản phim tầm quốc tế, tại sao Chí Blog – “Website duy nhất VN MỌI THỜI ĐẠI (trend mới) giải mã phim nghệ thuật” lại không dùng từ “nữ quyền”? Vì sự giác ngộ về nữ tính đã vượt quá xa về một mặt mang tính xã hội là “nữ quyền”. Đây cũng là phim có chủ đề gia đình, cái “tầm quốc tế” của nó khi nó đi sâu vào bản chất chứ không phải mấy cái chuyện cỏn con như tình tay ba – đánh ghen – mẹ chồng – em chồng …, mấy thứ này giống như chuyện trẻ con với văn minh phương tây, bài này phân tích sâu nhé. IMDb  8.8 rất xứng đáng, phim hay nghen, bài viết tiết lộ nội dung phim.

Khi dùng trend “MỌI THỜI ĐẠI” tôi chợt ngẫm nghĩ một tí, vì nó là lạ sao đó, này nhé, thời đại khủng long chưa có internet nên chưa có review phim, rồi thời đồ đá, đồ đồng, …, trung cổ, phục hưng, khai sáng cũng chưa có, vậy có lẽ “MỌI THỜI ĐẠI” ở đây là chỉ thời đại của “thức ăn nhanh” vì họ nghĩ họ là đại diện cho mọi thời đại á, dù sao thì cái việc đu trend làm tôi cảm thấy rất thú vị, vậy là được rồi.

Ý nghĩa thông điệp truyền tải

Nếu thường theo dõi Chí Blog hẳn bạn nhận ra là tôi chưa từng review bất cứ bộ phim nào của Trung Quốc, hoặc nói về văn hóa Trung Quốc, hoặc đa số diễn viên là người Trung Quốc, đây không phải là sự kỳ thị hoặc ghét bỏ gì, mà vì cái tầm nhận thức trong những bộ phim của quốc gia này (đại diện cho văn hóa Á Đông) còn bị hạn chế rất nhiều, có lẽ nhiều người sẽ không đồng ý về quan điểm này. Còn những phim của Nhật và Hàn mà tôi review cũng mang văn hóa Á Đông nhưng đã hấp thu văn hóa phương tây nên đã vượt qua cái giới hạn đó.

Mà kể cả bộ phim này cũng vậy, sau khi xem phim và thấy phần lớn diễn viên người TQ, tôi nghĩ rằng nó không thể được viết từ một biên kịch người TQ, quả nhiên là vậy, trong bộ đôi đạo diễn và biên kịch, có một người gốc Hoa nhưng anh ta có lẽ hấp thu văn hóa phương tây từ nhỏ, từ đó tạo lợi thế là vừa thấu hiểu văn hóa Á Đông vừa thoát khỏi giới hạn của nó nên mới có cái nhìn thấu triệt đến như vậy. Điều này khiến tôi nghĩ đến nhà văn gốc Việt là Nguyễn Thanh Việt đã đoạt giải Pulitzer, mặc dù chưa đọc tác phẩm của anh, nhưng hoàn cảnh tạo ra tác phẩm đó và hoàn cảnh tạo ra bộ phim này tuy khác hình thức nhưng cùng bản chất với nhau. À còn phải kể đến đạo diễn người Pháp gốc Việt là Trần Anh Hùng với những bộ phim của anh ấy nữa.

Để thật sự thấu triệt về ý nghĩa phim này, tôi cần chỉ ra cái nền tảng cốt lõi mà nó được xây lên. Nếu hiểu một chút về phân tâm học, hẳn bạn sẽ biết trong vô thức của chúng ta có thứ gọi là tâm lý đám đông, nghĩa là khi bạn ở trong đám đông, họ làm gì thì phản ứng vô thức của bạn là sẽ làm giống vậy, nó sinh ra là vì thời kỳ nguyên thủy (kể cả hiện đại) thì con người rất sợ việc bị bỏ rơi hoặc bị loại trừ và dẫn đến cái chết, đó là tâm lý chung trong bản chất loài người nằm trong vô thức.

Còn khi nói về văn hóa Á đông, nó bị sự chi phối vô cùng mạnh mẽ từ học thuyết của Khổng Tử, quyền uy tối thượng được xếp thứ tự Quốc (Quân – vua) – Gia (gia tộc) – cha – chồng – con trai – phụ nữ. Sự thất bại của học thuyết Khổng Tử ở chỗ khi ông ta còn sống thì chư hầu (có thể xem là gia tộc lớn) cát cứ khắp nơi, chỉ sau khi ông ta chết đi và TQ thống nhất thành chế độ quân chủ tập quyền, những vị hoàng đế thấy học thuyết này có lợi cho họ nên nó mới được “trọng dụng”, vì nó là một thứ xiềng xích về tư tưởng.

Như vậy thì văn hóa Á đông bị áp chế đến 2 tầng xiềng xích, thứ nhất là tâm lý đám đông trong vô thức, thứ 2 là học thuyết của Khổng Tử về mặt ý thức khi bị đầu độc tư tưởng, mà vị trí của người phụ nữ là kém nhất trong sự phân cấp đó, phụ nữ Á đông luôn là thành phần phục vụ cho những cấp bậc cao hơn, điều này lại tạo ra một hệ quả là phụ nữ lại trở thành mắc xích quan trọng nhất khiến các thành phần trong xã hội liên kết với nhau và giúp cho cả một hệ thống không bị sụp đổ, đó chính là lý do phụ nữ Á đông có sức chịu đựng vô cùng khủng khiếp, và cũng chính là lý do khiến tôi kính trọng những bà mẹ Việt nhất (bà mẹ của ngày xưa hen), chỉ một mình họ có thể nuôi cả gia đình (trong đó có một đám đàn ông vô dụng ngồi chơi xơi nước, bàn chuyện trên trời).

Nhưng thời đại bây giờ đã thay đổi, phụ nữ được giải phóng dần dần, ví như nhân vật Evelyn trong phim, vì tình yêu, cô ấy đã rời bỏ TQ để tới Mỹ, thoát khỏi 3 tầng xiềng xích là Quốc – Gia – Cha để mưu cầu hạnh phúc chính đáng. Tuy nhiên, sự thoát ly đó vẫn không hoàn toàn triệt để, cô ấy vẫn còn là cầu nối liên kết mọi thứ với nhau, vừa phải làm hài lòng người cha với tư tưởng bảo thủ, vừa phải làm vợ và làm mẹ, vừa phải mưu sinh, và qua việc mưu sinh phải phục vụ tốt nhất cho cộng đồng, lại phải chịu áp lực từ cái hệ thống quản lý xã hội càng ngày càng trở nên vô cảm. Trong một hoàn cảnh như thế thì chuyện gì xẩy ra? Mọi thứ đều nát bét.

Chí Blog có kịch bản phim điện ảnh, ai mua không?

Nữ tính hoàn hảo là nơi kết nối 2 mặt cá nhân và cộng đồng, quá khứ và tương lai

 Người cha thì oán trách cô ấy, chồng muốn li dị, con gái muốn bỏ nhà ra đi, hồ sơ thuế chưa hoàn tất khiến cửa hàng có nguy cơ đóng cửa. Trong một chuỗi những tồi tệ đó thì điều tồi tệ nhất là chuyện cô ấy không hiểu được tính cách và tâm lý của đứa con gái, mà thế hệ trẻ bây giờ đang sống trong một thời đại phù phiếm – thời đại “thức ăn nhanh”, nếu không sớm được thấu hiểu và dẫn dắt thì nó rất dễ rơi vào việc “tự sát” về mặt tâm hồn và sau đó là có thể là tự sát về mặt xác thịt sau khi tâm hồn trở nên trống rỗng.

Tuy rằng nguyên nhân tạo nên vai trò mắc xích liên kết của phụ nữ xuất phát từ những nhân tố tồi tệ, nhưng bản thân vai trò mắc xích đó lại là một thứ vô cùng tốt đẹp và là nhân tố cực kỳ quan trọng để tạo nên hạnh phúc cho con người. Chúng ta nên phân biệt rõ ràng là cái nào đáng lên án và cái nào cần được tôn vinh và bảo vệ, cũng chính vai trò mắc xích đó mà chúng ta mới có được thứ gọi là tình yêu hoặc tình mẫu tử hoặc sự hiếu thảo với cha mẹ hoặc trách nhiệm với xã hội, tổng hợp những điều đó lại thì chúng ta có được một bản chất nữ tính hoàn hảo, và đó là điều mà những người phụ nữ Á đông còn giữ được trong thế giới ngày nay.

Nhưng cũng như tôi đã nói, thế giới ngày nay quá phức tạp, người phụ nữ không phải 3 đầu 6 tay để mà có thể làm vừa lòng tất cả hoặc phục vụ tất cả, cách đó chỉ khiến mọi thứ nát bét thôi. Vậy làm cách nào để giải quyết nan đề này? Đó phải là nhờ đến con mắt thứ 3, sự giác ngộ, giác ngộ thực chất là sự thấu hiểu, thấu hiểu thì mới hiểu cha, hiểu chồng, hiểu con gái, và giúp cho họ cũng hiểu như mình để họ không còn u mê nữa và không lạc lối trên đường đời, tất nhiên khi ấy cần rất nhiều đến những nhân tố của nữ tính hoàn hảo mà tôi kể ở trên, chứ sự cả nể hoặc chìu chuộng không giải quyết được gì.

Từ đó kịch bản phim mới sinh ra cái vụ nhảy vào những thế giới song song, chúng ta cũng có thể hiểu rằng những thế giới song song đó là những kiếp người khác nhau (tiền kiếp), khi chúng ta sống trong vô số những thế giới song song với vô số những chọn lựa, nó tạo ra những hạnh phúc hoặc khổ đau thì chúng ta mới biết điều gì là ý nghĩa và điều gì là vô nghĩa và phù phiếm, sau đó những thứ phù phiếm nên bị gạt bỏ, những thứ ý nghĩa cần được bảo vệ, và khi học được những kinh nghiệm đó, chúng ta sẽ học được vô số “võ công” để đối phó với những thế lực tà ác hoặc hư vô chủ nghĩa đang nở rộ trong hiện thực lúc này.

Nội dung phim có đề cặp đến những Evelyn trong các thế giới song song khác, họ đều rất thành công về mặt cá nhân trong thế giới họ sống nhưng cuối cùng đều bị Jobu Tupaki (một phiên bản của Joy – con gái Evelyn) giết chết, tại sao? Vì những phiên bản Evelyn kia thiếu mất một thứ vô cùng quan trọng để chống lại Jobu Tupaki, đó chính là cái phần nữ tính tốt đẹp mà nhân tố quan trọng trong đó là tình mẫu tử thiên liêng. Chúng ta phải hiểu rằng cách tốt nhất để chống lại hư vô (Jobu Tupaki là biểu tượng cho hư vô chủ nghĩa) chính là sự sống hoặc giá trị sống, và sự sống được tạo nên bởi tình yêu, quan tâm, hy sinh và thấu hiểu.

Những Evelyn này có đầy trong hiện thực ở phương tây, phần lớn những phụ nữ phương tây thời hiện đại sống giống như đàn ông vậy, họ không còn là mắc xích liên kết các thế hệ lại với nhau như một gia đình, nam và nữ sống chung như 2 người bạn, bạn cùng phòng, bạn tình, bạn trong việc chia sẻ trách nhiệm nuôi con cái, và một gia đình như thế thì không bền vững và không hạnh phúc. Khuyết điểm của văn hóa phương tây là tính cá nhân quá lớn, khuyết điểm của Á đông là chưa giác ngộ những giá trị về cuộc sống. Bộ phim này đặt ra một hoàn cảnh lý tưởng là kết hợp 2 cái ưu điểm của đông và tây, và nó sẽ tạo ra một hoàn cảnh sống hoàn mỹ.

Giờ chúng ta hãy nói về sự hình thành nhân vật Jobu Tupaki – giới trẻ Á đông đang rơi vào hư vô chủ nghĩa cực nhanh, trong khi giới trẻ phương tây thì không hẳn, tại sao? Tại vì giới trẻ phương tây được giáo dục khác, có sự tự lập từ rất sớm, gia đình cũng không trang bị và phục vụ đến tận răng như giới trẻ phương đông (tôi nói về truyền thống Á đông), mà khi được gia đình chăm lo mọi thứ, ít chịu khổ, cha mẹ không hiểu con cái để dẫn dắt, lại sống trong cái thời đại phù phiếm này thì việc tâm hồn trở nên trống rỗng là chuyện cực kỳ dễ dàng.

Phân tích đến đây có lẽ cũng đủ để người đọc hiểu khi kết hợp với việc xem phim, nên việc còn lại là tôi sẽ chỉ ra vài biểu tượng hoặc “ngôn ngữ điện ảnh”, đây là một bộ phim hài, nên bạn thấy cái vòng màu đen trên đầu Jobu Tupaki chứ, nó giống lỗ đen vũ trụ hen, hoặc giống cái bánh vòng, đó là nói cho nó văn vẻ thôi, chứ nếu nghĩ theo hướng châm biếm thì nó giống cái lỗ gì nhỉ? Lỗ hậu môn – hơi tởm nhỉ? Khi con người không hiểu giá trị sống thì không khác chi đội cái hậu môn lên đầu. Hoặc về các thế giới song song, người xúc xích là biểu tượng cho thời đại “thức ăn nhanh”; cảnh 2 hòn đá là thế giới khô cằn thiếu “nước” và “bất động”, là thiếu tình yêu và sự chia sẻ; các thế giới còn lại thì bạn cứ suy diễn.

Về sự “đăng nhập” của phiên bản người chồng, trong cuộc sống thực tế, không phải khi bạn giác ngộ điều gì đó thì bạn có thể tìm được một người cũng giác ngộ giống bạn, hoặc do điều gì đó mà người ấy đã không còn, thì điều chúng ta cần làm là giúp thêm nhiều người khác nữa cũng “hiểu ra” như mình, hoặc sau khi mình “hiểu ra” thì mình cũng giúp những người thân “hiểu ra”, sau đó những điều tốt đẹp lan tỏa càng ngày càng rộng, Jobu Tupaki sẽ bị ngăn chặn. Còn về các thế giới song song, hoặc những tiền kiếp này nọ, không cần chờ hoặc tìm mấy thứ viễn vông đó làm chi, một quyển sách giá trị, một bộ phim ý nghĩa, một bài viết tràn đầy chánh niệm, bản thân mỗi thứ đó đã là một thế giới song song giúp chúng ta hiểu ra vô số thứ rồi vậy. Chúc các bạn xem phim vui vẻ, phim này rất hay và hài hước, các pha hành động cũng đẹp mắt. Nhớ chia sẻ bài viết và Chí Blog cho nhiều người biết nhé!

Cảm ơn các bạn đã đọc bài, nhớ chia sẽ bài viết và giới thiệu Chí Blog đến mọi người, và tích cực “cứu tế” để mình có thêm động lực viết bài nghen.

OCB – ngân hàng phương đông, tk: 0003100008898001, NGUYỄN MINH CHÍ, chi nhánh Thủ Đức. Hoặc: Nguyễn Minh Chí, NH TMCP SAI GON THUONG TIN CN TIEN GIANG, Số TK: 0601 4671 8526

Facebook Comments

About Author

Minh Chí

Bạn tôi góp ý là: nhiều người ở VN thích làm màu, nên tôi cần làm màu hơn thế. Cho nên các bạn cứ nghĩ tôi rất "đỉnh" là được!

One thought on “Review phim Everything Everywhere All at Once: giác ngộ nữ tính

  1. Bài viết review hay chi tiết nhưng mình nghĩ bác càn đăng lên mấy 4rum hoặc fb để nhiều lượt xem hơn, về lối diễn đạt khi đọc thì mình thấy khá tốt tuy nghiên mình vẫn cảm thấy thiếu 1 cái gì đó

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Next Post

Review phim Broker: con người mồ côi thời hiện đại

T3 Th6 28 , 2022
Broker (Người Môi Giới – 2022) là phim Hàn, khá “nhạt” và thiếu kịch tính nhưng nhận nhiều lời khen ở Canness, tại sao? Chí Blog biết “bí mật” đó, vì Chí Blog là website duy nhất VN giải mã phim nghệ thuật có giá trị dưới TỈ ĐÔ (trend […]

You May Like

Translate» English - Vietnamese