Hiện mình đã viết xong 2 kịch bản đầu tay, là đầu tay nhé! Nhiều người sẽ nói “kịch bản đầu tay cũng dám rao bán!”, À! Chuyện này thì còn phụ thuộc vào bạn đánh giá mấy bài review phim trên Chí Blog như nào, dù nó có vẻ là hai lĩnh vực khác nhau, một cái là phân tích phim, cái kia là kịch bản phim. Nếu bạn thấy mấy bài review mình viết “cũng thường thôi” thì không cần bàn tiếp, nếu bạn thấy bài viết hay thì kịch bản phim tương đối, nếu bạn thấy bài viết dạng “siêu cấp” thì kịch bản phim cũng thuộc loại “siêu cấp” hen. Bài này là để quảng cáo kịch bản mình viết nên có “nổ” thì cũng thông cảm nhé, nhưng nếu bạn đọc nhiều bài của mình thì sẽ hiểu mình luôn nói thật, bài viết chỉ nêu sơ lượt vài điểm cốt lõi trong kịch bản phim điện ảnh của mình, tin hay không là ở bạn.
Tham khảo kịch bản chi tiết phim 15 phút của tôi: Hóa Bướm ,…
Kịch bản phim điện ảnh thứ 1: Chủ đề chính là tuổi thanh xuân, nội dung được bắt đầu bằng một câu chuyện cổ tích VN, nhưng bộ phim nói về đời thực, tất nhiên cổ tích và đời thực phải có sự liên kết nào đó. Cốt truyện đi từ tuổi thơ, tuổi thanh xuân, tuổi trưởng thành, 80% hài nhẹ nhàng, 20% bi kịch.
Ưu điểm: Cốt truyện đơn giản dễ hiểu, thuần Việt, hiện sinh, tràn trề nhựa sống, có yếu tố hành động – võ thuật, có liên quan nhiều đến âm nhạc – 9 bài hát được thể hiện trong phim, siêu thực, thể hiện được tinh thần cốt lõi của 2 tôn giáo lớn là Kito giáo và Phật giáo, duy mỹ, đảm bảo cả 2 yếu tố phim thị trường và phim nghệ thuật, thông điệp ý nghĩa và phổ quát. Nếu được đầu tư tốt và có đạo diễn giỏi thì có thể mang đi tranh giải ở các LHP quốc tế (cái này hơi nổ, nhưng hoàn toàn có thể). Điều quan trọng nhất là nội dung mượt mà tự nhiên như hơi thở, chi tiết và lời thoại tự nhiên, kết cấu thống nhất, toàn kịch bản không sao chép từ bất kỳ ý tưởng của bộ phim nào trước đây.
À! Để dễ hình dung thì có thể lấy bộ phim Mắt Biếc ra để nói, nhưng cái mô típ dạng thanh mai trúc mã rồi khi trưởng thành nẩy sinh tình cảm là thuộc về dạng kinh điển chứ không riêng gì thuộc về phim Mắt Biếc, ví như tác phẩm Đồi Gió Hú hoặc Hania … và nhiều lắm. Tất nhiên kịch bản của tôi hoàn toàn khác biệt. Điều đáng nói là tuy thể hiện tinh thần của 2 tôn giáo và siêu thực nhưng kịch bản cực kỳ dễ hiểu chứ không ẩn giấu như của phương tây, vì nếu ẩn giấu dạng phim phương tây thì rất khó đáp ứng thị trường VN, và vì có yếu tố siêu thực nên nó cũng góp phần khiến bộ phim mang tính hài hước. Phim độc lạ nhưng tuyệt đối không nhảm, cái độc lạ mang hơi hướm Châu Tinh Trì, nhưng phim của Châu Tinh Trì không nhảm nhé.
Khuyết điểm: cách trình bày kịch bản nghiệp dư, lời thoại và chi tiết khó sửa mà không phá vỡ kết cấu kịch bản.
Lưu ý: điều tôi lo lắng không phải là kịch bản không đủ mượt, mà là người mua sẽ thêm vào những chi tiết hài nhảm, đây là một thói quen khó sửa của điện ảnh VN, gần như 99% phim thị trường đều như vậy.
Kịch bản này chỉ giới thiệu, chưa dự định bán, vì ý tưởng sáng tạo của phim này quá đặt biệt, chờ khi giá trị kịch bản do mình viết được chứng thực thì mới mang ra.
…
Kịch bản phim điện ảnh thứ 2: Chủ đề là tuổi thanh xuân – học đường – chen lẫn tranh đấu xã hội, nội dung hài nhẹ nhàng.
Ưu điểm: Cốt truyện đơn giản dễ hiểu, pha chút huyền bí, có hành động – võ thuật, có chút liên quan đến âm nhạc – 2 bài hát được thể hiện. Kịch bản này đậm chất hiện sinh và duy mỹ, sức sống trong phim rất mãnh liệt, đảm bảo cả 2 yếu tố phim thị trường và phim nghệ thuật, thông điệp ý nghĩa và phổ quát. Tất nhiên những yếu tố tôi vừa kể được phô ra rất rõ ràng chứ không ẩn giấu. Kịch bản có 5 vai diễn trọng yếu, 5 người bạn trong lớp học. Nếu được đầu tư tốt và có đạo diễn giỏi thì có thể mang đi tranh giải ở các LHP quốc tế (vẫn là hơi nổ, nhưng hoàn toàn có thể). Phim không nhảm, tôi cực kỳ ghét những chi tiết nhảm nhé, lời thoại – nội dung – chi tiết mượt mà tự nhiên như hơi thở.
Khuyết điểm: cách trình bày kịch bản nghiệp dư, đòi hỏi đầu tư tốt và đạo diễn giỏi để thể hiện trọn vẹn tính duy mỹ của kịch bản, nếu không thì chỉ có thể trở thành phim thị trường và khó biến thành phim nghệ thuật có giá trị, vì kịch bản có rất nhiều chi tiết để thể hiện cái đẹp, làm không được thì cực kỳ đáng tiếc.
Ai muốn mua kịch bản thì liên hệ với mình qua Facebook nhé, nhưng mình chỉ trả lời những người đáng tin cậy, khi đó sẽ gửi một phần chi tiết kịch bản đọc để đánh giá mình nói thật hay nói xạo.
………
Sau khi đọc mấy lời giới thiệu chắc bạn sẽ cho là mình nói quá, cái đó không sao cả, cho nên mới nói là tùy bạn đánh giá các bài review của Chí Blog như nào, tất nhiên nó cũng liên quan đến những thứ được gọi là duy mỹ, hiện sinh và siêu thực mà mình có nói. Để chắc ăn thì bạn nên đọc nhiều bài review của tôi đối với các bộ phim nghệ thuật nhé.
Trong thời gian chờ đợi thì mình sẽ tiếp tục viết kịch bản phim thứ 3.
Cảm ơn bạn đã đọc bài.
Tái bút: bật mí một chút, 2 kịch bản phim hoàn toàn khác biệt nhau nhưng có liên quan nhau, nhân vật trong kb 1 là thế hệ sau với nhân vật trong kb 2, kb 1 có liên quan đến truyện cổ tích và tính siêu thực, kịch bản 2 có liên quan yếu tố huyền bí. Với những yếu tố đó, hoàn toàn có thể tạo ra một vũ trụ điện ảnh thật sự, chứ không phải chỉ mang tính chủ đề như của nhiều nhà sx phim VN đang phát triển. Bối cảnh phim có liên quan với văn hóa miền tây, và hoàn toàn thuần Việt.
Tái bút 2: đăng lâu vậy cũng không ai hỏi tới, rồi nhận được vài cái cmt với lời lẽ vô giáo dục (đã cho vào thùng rác) ở bài khác, nên thui định giá luôn 2 kịch này để tôi không đặt hy vọng nó sẽ bán được ở VN (cười), kịch bản 1 giá 40.000 USD, kịch bản 2 giá 20.000 USD, vậy đi hen! Định giá xong lại nghĩ đến chuyện cái anh MC nói nếu có kịch bản hay sẽ mua với giá 2 tỉ, cái giá đó cũng không có gì lạ, nhưng tôi tự hỏi là dùng cái gì để cho rằng kịch bản đó là hay? Liệu người ta có nhận ra cái hay của nó? Người ta chỉ bảo rằng nó hay sau khi nó đạt được thành công và được các liên hoan phim uy tín ca ngợi, còn nếu trước đó cho người bình thường xem thì họ cũng chê là rác rưởi và nhạt nhẽo thôi, đời mà phải không! Nói chung thì nhận thức tầm nào thì sẽ viết ra kịch bản phim tầm đó, muốn hơn cũng không được đâu, chuyện đơn giản thế mà vô số người lại không hiểu.


Sao anh không đạo diễn luôn ạ ?
Haha, cũng có nghĩ đến chuyện đó, nhưng chắc không ai điên dám bỏ tiền ra cho mình làm. Nói đùa thôi! Tuy nhiên khi viết kịch bản thì theo cách nào đó mình đã thật sự như xem một bộ phim đang diễn ra trong trí, chỉ là các nhân vật có những khuôn mặt mơ hồ mà thôi. Nếu mình thật sự có vài chục tỉ, có lẽ mình sẽ học làm đạo diễn và tự làm nhà sx luôn rồi 🙂
Chúc anh thành công
Mình rất thích những bài phân tích phim của anh thật là sâu sắc. Chỉ tiếc là tài năng của anh lại không được nhiều người biết đến. Cuộc đời này rõ là không công bằng, nhất là ở Việt Nam nơi mà người tài chỉ có bị vùi dập và thui chột do dân trí ở đây quá thấp!
Cảm ơn bạn đã thích những bài mình viết, nhớ đọc nhiều bài nữa nhé. Nói mình tài năng thì không dám nhận, chỉ là ước gì nền điện ảnh của VN giống như phương tây, không cần biết kịch bản hay hoặc dở nhưng biên kịch sau khi viết ra kịch bản vẫn có thể gửi đi muôn nơi mà không sợ bị đánh cắp ý tưởng, trong khi ở VN thì điều này quá khó khăn, đôi khi điều biên kịch cần là một cơ hội để đưa kịch bản đến tay nhà sx, còn ở VN thì nó lại là một vòng tròn khép kín của các mối quan hệ, của danh tiếng, của tiền tài.
Nếu bạn nghiêm túc để trở thành một người viết làm phim lâu dài (bất kể ở vai trò nào), bạn hãy viết lại kịch bản của bạn theo đúng format trình bày, kèm theo đó là bộ hồ sơ pitching kịch bản.
Sau đó đem bộ hồ sơ này và kịch bản chi tiết đi đăng ký giấy phép sở hữu trí tuệ.
Về việc bạn muốn bán cho nước ngoài, có thể thử nộp kịch bản ở những film lab với vai trò là biên kịch. Ngoài ra có thể thử mua script coverage để nhận được đánh giá từ người chuyên nghiệp, dùng đó làm rút kinh nghiệm cũng như review để tiếp tục kèm vào bộ hồ sơ để những nhà đầu tư tiềm năng cân nhắc.
Có thời gian xem qua những hub như Screencraft hay Short Script cũng cho bạn thấy được vài thứ.
Sau cùng thì, chúc bạn có đủ thời gian và kiên trì để tiếp tục.
Cảm ơn bạn đã quan tâm và chia sẻ kinh nghiệm, mình sẽ tham khảo những gì bạn nói <3